Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 523: VƯU VẬT TRỜI BAN.
– Như vậy cũng tốt, miễn cho Nhị Đản này ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, chị dâu, nếu chị dâu muốn muốn cùng đi đến khu trồng Việt Quất với Nhị Đản, thì tôi trả tiền lương tháng cho chị cũng giống vậy, như thế nào đây?
– Tôi sẽ không lấy tiền lương của cậu đâu, cậu xem 2 đứa nhỏ này, ai cũng gần không được, cho nên chính mình phải mang theo tụi nó để chăm sóc, cho nên chẳng làm được việc gì cho khu trồng Việt Quất, không làm cho nên không dám nhận lương.
La Tử Hàm nói rất thành thật, không có chút nào tham, điểm này lại làm cho Đinh Nhị Cẩu thấy nhân phẩm La Tử Hàm so với Trần Nhị Đản thì cao hơn rất nhiều .
Ba người đang nói chuyện, thì ngoài cửa ra vào truyền đến tiếng thôn trưởng Đinh Đại Khuê.
– Trần Nhị Đản… Nhị Đản, Chủ tịch Đinh ở chỗ này phải không, chú thấy xe đậu ở ngoài cổng đây này.
Đinh Đại Khuê mặc cái áo thun ba lỗ bước vào cổng.
– Ở trong này, chú vào đi.
Trần Nhị Đản căng giọng hô to.
– Úi trời… Chủ tịch Đinh, cũng là mới nghe nói cháu trở về đây làm chủ tịch thị trấn, vừa nghe qua, hôm nay đã muốn đi trên thị trấn tìm cháu đây.
Đinh Đại Khuê giờ này đã hoàn toàn không phải là hầm hổ như lúc dẫn người khắp nơi đuổi bắt thằng nhóc rình lén xem vợ ông ta tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ rồi, bây giờ chỉ đầy trong đầu là làm như thế nào mới có thể bợ đỡ được tiểu tử từ cái thôn Bang Tử Dục đi ra làm chủ tịch trấn, người sống trên núi thì thường thực tế nhu vậy, cứ từ phía dưới ngẩng đầu lên trên mà ngưỡng mộ .
– Thôn trưởng tìm cháu có việc gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu cười hì hì hỏi.
La Tử Hàm thì không thích nhìn Đinh Đại Khuê bộ dáng như chó xù vẫy đuôi, cô nghe Đinh Đại Khuê cứ mở miệng ra một tiếng là Chủ tịch Đinh, hai tiếng là Chủ tịch Đinh trong lòng liền buồn nôn, vì vậy bước vào trong phòng, ngoài nhà chỉ còn lại Đinh Nhị Cẩu ba người.
– Cũng không có cái gì đại sự, để cho mợ cháu làm vài món thức ăn đãi cháu, Nhị Đản, tối hôm nay cùng chủ tịch Đinh qua uống chút đi.
Đinh Đại Khuê sợ Đinh Nhị Cẩu không đi, cho nên không mặn không lạt mời luôn Nhị Đản qua uống vài chén rượu, cho nên ý vị hướng Trần Nhị Đản nháy mắt , ra hiệu hắn khuyên nhủ Đinh Nhị Cẩu cùng nhau đi.
– À há.. vâng .. Nhị Cẩu tối nay cùng uống đi, cậu lâu lâu mới về nhà, sau này lúc làm chủ tịch thị trấn, hương thân trong thôn này, cũng có thể chiếu ứng giúp đỡ lẫn nhau.
Trần Nhị Đản cũng là vì suy nghĩ cho Đinh Nhị Cẩu, nếu Đinh Nhị Cẩu muốn làm hạng mục gì, để cho Đinh Đại Khuê cùng phối hợp, Đinh Đại Khuê bây giờ dám không đáp ứng sao? Đến lúc đó nói không chừng, Đinh Đại Khuê chính là người ủng hộ kiên định đầu tiên đấy .
– Vâng được rồi, thời gian lâu rồi cũng không có gặp lại mợ.
Đinh Nhị Cẩu mỉm cười nói.
Câu này vừa nói lại làm cho Trần Nhị Đản sững sờ, nhưng Đinh Đại Khuê lại giống như là mừng rỡ:
– Đúng thế, mấy ngày hôm trước mợ cháu còn khen cháu đấy, nói là Trường Sinh chính là một người có phúc, trong khoảng thời gian ngắn, đã lên làm chủ tịch thị trấn, tiền đồ vô lượng đây này.
Đinh đại Khuê khi nói xong lời này, mặt không đỏ tim không đập, rất tự nhiên , còn Trần Nhị Đản thì là trợn mắt hốc mồm .
Người nào không biết lúc trước Đinh Nhị Cẩu là bởi vì nguyên nhân gì mà rời khỏi thôn Bang Tử Dục, bởi vì buổi tối nhìn lén vợ của Đinh Đại Khuê tắm rửa mới bị Đinh Đại Khuê đánh đuổi ra khỏi thôn đấy, hiện tại Đinh Nhị Cẩu rõ ràng khiêu khích nói thời gian thật dài không thấy "mợ ", ý tứ trong lời nói rõ ràng, nếu Đinh Đại Khuê có chút máu nóng thì có thể trở mặt tại chỗ, nhưng ông ta rõ ràng nhịn xuống cơn tức này, thật là không đơn giản …
Sự thật chứng minh Đinh Đại Khuê cũng không hề nói dối, vào buổi tối lúc Đinh Nhị Cẩu vào cửa, Chân Mỹ Lệ đang bận nấu cơm, nhìn ra được món ăn rất phong phú , bởi vì trong thời gian gần đây, trong thôn mới mở một cái siêu thị mini nguồn thực phẩm là từ thành phố đưa tới, La Tử Hàm vì ghét Đinh Đại Khuê cho nên một mực bắt Trần NhỊ Đản ở nhà trông con.
– Thôn trưởng, cái này có chút quá đi, chỉ có mấy người chúng ta, thức ăn làm chi nhiều như vậy.
Ngay lúc Đinh Đại Khuê vội vàng pha trà, Đinh Nhị Cẩu đã bước xuống đến cửa phòng bếp nói với Chân Mỹ Lệ.
– Mợ à.. đừng làm thêm nữa, những thứ này là đủ rồi.
Chân Mỹ Lệ một cử tay, một nhấc chân đều tản ra một loại mỹ phụ thành thục, có thể thấy được cặp đùi đầy đặn rất tròn cùng với cái mông đẹp đẫy đà đầy nhục cảm nở nang, Đinh Nhị Cẩu mơ hồ có thể thấy được hai bên mông thịt vây quanh lấy một cái rãnh khe đít, dị thường gợi cảm chọc người, dụ hoặc lấy tầm mắt của hắn không ngừng hướng phía dưới phiêu du.
– Cháu cứ ngồi uống trà đi thôi, cũng không còn vài món thức ăn, sắp xong rồi xong, bây giờ trong thôn chúng ta, chỉ có cháu là đi ra ngoài làm quan lớn nhất, lâu lắm mới về được một chuyến, phải chiêu đãi cháu cho tốt chứ, tại đây khói dầu nhiều, nhanh đi ra ngoài đi.
Chân Mỹ Lệ một bên đang khom mông thái thịt, quay đầu lại nói ra.
– Vậy thì tốt, vất vả mợ rồi.
Đinh Nhị Cẩu nói xong liền quay người đi ra .
Đinh Nhị Cẩu quay lại cái bàn ngồi, nhưng là cảnh tượng vừa rồi vẫn còn ở trong đầu Đinh Nhị Cẩu không có tán đi, mới ngày nào mà thân thể Chân Mỹ Lệ bây giờ đã từ từ đẫy đà hơn trước rồi.
Địa phương khác nhìn thì không có thay đổi gì, vẫn là da thịt trắng nõn, những người phụ nữ khác trắng nõn có thể là bởi vì nhờ có quần áo che chắn, bởi vì vậy nơi nào quần áo ngăn che thi da thịt rất trắng, nhưng là trên tay, trên mặt trên chân thường xuyên bạo lộ dưới ánh thái dương cho nên màu da trở thành màu lúa mì hơi ngăm, lúc cởϊ qυầи áo ra tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, lộ ra chân tướng rất rỏ, nhưng Chân Mỹ Lệ thì không phải như vậy, toàn thân trắng như tuyết, đây là điều Đinh Nhị Cẩu nhận ra được khi lần đầu mới quan hệ với cô .
Chân Mỹ Lệ quả là hảo thủ, chỉ chốc lát, tay chân lanh lẹ làm xong cả 10 món thức ăn, bởi vì hắn hôm nay chỉ có một mình đi ra ngoài, không có gọi Đỗ Sơn Khôi lái xe đưa đi, cho nên tối nay muốn tỉnh rượu để còn phải trở về thị trấn, vì thế cho nên uống ít một chút, với lại rất rõ ràng, bữa cơm này, mục đích không phải uống rượu.
Hai người, một cái bàn vuông nhỏ, Đinh Nhị Cẩu cùng Đinh Đại Khuê ngồi đối diện nhau, qua vài ba lần rượu, đồ ăn ngũ vị, rốt cục nói đến về vấn đề phát triển kinh tế thôn Bang Tử Dục, cái này mới là đề tài đầu mối chính .
– Thôn trưởng, cậu cũng biết, lần này cháu trở về làm chủ tịch thị trấn, áp lực rất lớn, tuy là nhờ có con đường mới, kinh tế thị trấn hơi chút chuyển biến tốt đẹp, nhưng sau khi con đường cái làm xong thì chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Nếu cứ tiếp tục như vậy, con đường cái làm ra chẳng có tác dụng với chúng ta bao nhiêu, cho nên cuối cùng thì từng thôn cũng phải tự phát triển kinh tế, tìm đường đi, tìm môn đạo, đây là thế tất nhiên, thôn Bang Tử Dục là nhà của cháu , điểm này cho tới bây giờ cháu cũng không quên, thời gian vừa qua cháu đã trải qua rất nhiều sóng gió, cảm thụ lớn nhất nếu không có người một nhà, trên chốn quan trường lui tới, rất nhiều người không đáng tin cậy, chỉ có là người một nhà thì mới đáng tin.
Nói xong, hắn uống một hơi cạn sạch .
– Đúng… đúng .. cháu nói rất đúng, cái kia, đúng ra thì cậu cũng có một ý tưởng, việc này khảo sát cũng đã có nhiều ngày rồi . . .
Đinh Đại Khuê xem xét Đinh Nhị Cẩu hướng về phương diện kinh tế kéo, tranh thủ thời gian muốn đem ý nghĩ của mình nói ra .
– Cậu à ..cứ nói đi, cháu nghe lấy, chỉ cần cậu chịu làm rất tốt , cháu sẽ để lại dư lực ủng hộ cho cậu.
Lúc này Chân Mỹ Lệ sau khi làm thức ăn xong, thì tắm rửa thay đồ xong, lại bận bịu rót rượu cho Đinh Nhị Cẩu và Đinh Đại Khuê, căn bản không có chú ý tới mình lúc đứng dậy rót rượu xoay người quá độ, hai bầu vú thịt run run toàn bộ đều bạo lộ cho Đinh Nhị Cẩu nhìn rồi, bởi vì Chân Mỹ Lệ đang mặc cái áo màu sáng ngắn tay đồ ngủ rộng thùng thình, do không còn cái nịt vú gắt gao ôm lấy hai bầu vú lúc nào cũng có thể giãy giụa, vì thế đến ngay cả hai đầu núʍ ѵú đỏ sậm cũng không thoát khỏi ánh mắt của hắn.. …
Quả là vưu vật trời ban cho Đinh Nhị Cẩu, sau lần quan hệ với Chân Mỹ Lệ, hắn mới phát hiện ra vị trí hạt le khác người của cô, nằm lệch xuống thật sát lổ tiểu, gần kề sát với cửa miệng huyệŧ, cho nên vì thế mới dễ dàng tạo ra triều phun từ cấu tạo đặc biệt trên cơ thể người mợ này.
Đinh Nhị Cẩu uống một chút rượu, lực khống chế không giảm đi, hắn liền cảm giác mình cái đồ vật chó chết vậy mà dần dần lại ngẩng đầu…
– Lần trước khảo sát, cậu nhớ đã cùng cháu nói ra về vấn đề vay tiền chăn nuôi heo rừng, dù cháu đã đưa 1 vạn thì tiền vẫn chưa có đủ để giải quyết nếu nhân rộng quy mô toàn thôn, cho nên việc này cứ như vậy gác lại rồi, bây giờ cậu nghe nói cháu cùng với công ty tài chính cho vay ở trên huyện cũng quen thuộc, xem có thể cho cậu vay thêm, yên tâm, tiền này cậu nhất định sẽ trả, tuyệt sẽ không để cho cháu thêm phiền toái.
Đinh Đại Khuê không có chú ý tới Đinh Nhị Cẩu đối với vợ của mình nổi lên tâm tư, thật không ngờ lần trước Đinh Nhị Cẩu đã từng đè Chân Mỹ Lệ ra làm, hắn hôm nay gặp lại người vợ của thôn trưởng ướŧ áŧ chín mọng này, lại muốn ngay bây giờ giải quyết thêm một lần nữa..
Hắn sở dĩ điên cuồng muốn như vậy, đó do là Chân Mỹ Lệ thật sự hơn được những người đàn bà của hắn sao? Không hẳn vậy, nghĩ tới nghĩ lui, ngoại trừ vẻ đẹp bên ngoài của cô, còn một điều nữa chính là vì Chân Mỹ Lệ là vợ của thôn trưởng Đinh Đại Khuê, là người họ hàng xa kia không để ý đến sống chết của hắn, đã vậy còn ăn chặn tiền trợ cấp của cha mẹ hắn lúc bị lũ quét cuốn đi , đây mới là mối hận khiến hắn không thể lập tức đắc thủ với Chân Mỹ Lệ ngay tại chỗ này. .
– Chuyện này không thành vấn đề, cậu muốn vay bao nhiêu?
Đinh Nhị Cẩu đem chén rượu để lên bàn hỏi.
– Tiền của cháu đưa còn 1 vạn, cậu dự định vay thêm tầm 7, 8 vạn đi, như vậy thì mới có thể hình thành điểm quy mô cho toàn thôn.
Đinh Đại Khuê do dự một chút nói ra .
– 7 – 8 vạn?
– Ưʍ.. ít hơn chút nữa cũng được….
Đinh Đại Khuê cho rằng Đinh Nhị Cẩu không đồng ý .
– Aí da..nếu muốn làm cho toàn thôn, thì làm lớn hơn một chút, làm quy mô luôn, như vậy thì dân thôn mới có thể kiếm được tiền nha, như vậy đi, trước cháu sẽ bảo lãnh giải quyết cho cậu vay 20 vạn, như thế nào đây, được chưa?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.