Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 484: TÍNH CẢNH GIÁC ĐÃ TĂNG CAO.
Cô gái bị Đinh Nhị Cẩu lôi kéo cánh tay ngồi xổm xuống, thấy không tiện lắm, nhưng Đinh Nhị Cẩu là khách nhân, hơn nữa lại là khách nhân của ông chủ, cho nên tuy có cảm giác không thoải mái lắm, nhưng không dám đưa tay rút về, mãi cho đến khi Đinh Nhị Cẩu đem số di động của mình ghi xong mới buông nàng ra.
– Hai vị, đây là sảnh Thái Sơn, mời vào trong.
Cô gái sau khi đẩy cửa vào, lui về phía sau đứng thẳng, để cho Đinh Nhị Cẩu cùng Kha Tử Hoa tiến vào, Sau đó lui ra ngoài lặng yên đóng cửa lại .
Sau khi đi ra ngoài, cô gái này không có trở lại đại sảnh ngay, mà là đi vào toilet, giống như là đang ăn trộm, nhìn hai bên quan sát, rồi ngồi chồm hổm xuống, lặng lẽ nhìn lại trên cái qυầи ɭóŧ của mình đang ôm lấy cái âm hộ, thân trọng nhét vào lại mấy sợi lông đen nhí nhảnh đang thò đầu ra, vào bên trong đường viền của cái qυầи ɭóŧ, tiếp theo là lấy ra mảnh giấy vệ sinh, dùng cây son môi đem số điện thoại ghi lại trên tờ giấy, nàng biết lão bản của mình rất có lai lịch, nhưng nhìn lại thì thấy Đinh Nhị Cẩu cũng không tệ, hơn nữa còn trẻ như vậy mà làm chủ tịch trấn, tuy còn không biết là thiệt giả, nhưng tóm lại là đó cũng là một lối thoát.
Nàng gọi Lý Nhã tùng, mới tốt nghiệp học viện Đông Giang, nhưng khi thi công chức nhà nước thì bị rớt, lúc nộp đơn tuyển sinh phỏng vấn thì bị loại ra, mặc dù là có nguyên nhân, nàng quy kết nguyên nhân là do chính mình không có mối quan hệ, cho nên khi nhà hàng khách sạn Kim Sai Túy đến tỉnh tuyển người, nàng liền báo danh đến nơi này làm nhân viên tiếp khách.
Nhưng làm công chức nhà nước vẫn là giấc mộng của nàng, vẫn tiếp tục nghĩ tới sang năm tiếp tục khảo thi, nhưng bây giờ Đinh Nhị Cẩu lại nói như thế làm cho nàng có hi vọng, mặc dù vẫn chưa xác định là hắn nói thật hay là giả là có chức vụ như vậy, hay là Đinh Nhị Cẩu chỉ là một tên lường gạt, đành phải chờ nghiệm chứng sau này.
– Này Tiểu Đinh, cậu có suy nghĩ không vậy, xảy ra chuyện lớn như thế mà không có nói với anh một tiếng, có phải là xem thường người anh này, cho là anh không giúp được cậu sao?
Vừa vào cửa, Thành Công bước tới ôm lấy Đinh Nhị Cẩu, sự thân mật kiểu này Kha Tử Hoa cũng chưa từng có được hưởng qua, đủ thấy thái độ Thành Công đối với Đinh Nhị Cẩu như thế nào rồi.
– Vị này chính là chủ tịch tập đoàn mỏ than Thời Thụ Kim, mà anh đã giới thiệu cho cậu biết trước đó! À..ông Kim… vừa rồi Tiểu Đinh bị ủy ban thanh tra kỷ luật thành phố Bạch Sơn đãi ngộ, vừa mới đi ra khỏi nới đó, tôi mời ông đến để chúc mừng cho hắn.
– Thật sao? Ai ui, chú em thật là là vàng thật không sợ lửa đấy, bị ủy ban kỷ luật thanh tra mời đi, mà còn có thể không hư hại một cọng lông tóc đi ra, xem ra đúng là bậc quan thanh liêm a.
Lúc ông chủ Thời Thụ Kim đứng lên cùng nắm tay với Đinh Nhị Cẩu nói ra, hắn là chủ tịch tập đoàn mỏ cũ, điểm này Đinh Nhị Cẩu biết rõ, cho nên bây giờ cũng đã biết, hôm nay sợ rằng với danh nghĩa là mời khách từ phương xa đến dùng cơm là giả, trao đổi về việc khai thác mỏ than trấn Độc Sơn mới là thật.
– Vâng, chào lão bản, thời đại này tìm được một quan thanh liêm thì cũng vậy, xem ra đâu có khác gì mọi người khác đâu, cũng bị bắt, cũng bị tra hỏi thẩm vấn, cũng bị nghi ngờ, ngược lại cứ như anh Thành Công mua bán càng ngày càng lớn, nội chỉ tính dàn đùi trắng tinh ở ngoài đại sảnh ngay cửa ra vào là cũng đáng giá không ít tiền đây này.
Đinh Nhị Cẩu trêu ghẹo nói .
– Ha ha ha ha , cậu nói lời này thì tôi hiểu, nhưng đây chính là khách sạn chánh quy, không phải như cậu nghĩ, đừng có đoán mò nha.
Thành Công cười ha hả.
– Còn nói à , vừa rồi giữ chặt tay người ta, rồi lưu lại số điện thoại, ghi số thì ghi số đi, còn kéo tay người ta bắt ngồi xồm xuống cả buổi không buông ra, chăm chú sức lực nhìn cái …kia bên dưới của người ta, nếu không biết còn tưởng rằng cậu là nhà khảo cổ đây này.
Kha Tử Hoa lúc này xen vào nói .
Lời nói vừa dứt, trong phòng cười to ầm ỉ, trong lúc đang cười, cánh cửa phòng lại bị đẩy ra, lần này bước vào là một người đàn bà, Đinh Nhị Cẩu có biết tài là nhớ người, chỉ cần gặp qua một lần, gặp lại nhất định là có thể nhớ liền, người đàn bà đi vào là phó giám đốc đài truyền hình thành phố Bạch Sơn Trương Nhụy .
– Mọi người nói cái gì mà vui vẻ quá như vậy?
Trương Nhụy mỉm cười hỏi.
Trương Nhụy vừa vào cửa liền hấp dẫn các ánh mắt của mấy gã đàn ông, nàng đến đây là vừa vặn lúc cơ quan tan tầm, một thân màu đen bộ đồng phục công sở, thoạt nhìn trang trọng mà hào phóng, mái tóc búi lên thật cao, khiến cho khuôn mặt mỹ nhân tươi cười biểu hiện rỏ ra tại trước mặt của mọi người , nàng vóc người thanh mảnh, thân thể linh lung hấp dẫn, bộ váy áo màu đen làm nổi bật làn da trắng như ngọc, lại tăng thêm mấy phần nữ tính thành thục quyến rũ xinh đẹp.
Dưới cái cổ cao, một đôi bầu vú đầy đặn rắn chắc như ngọn núi, kiêu ngạo đứng vững, phập phồng theo hời thở, khiến người sẽ không tự chủ được ánh mắt mà dừng lại ở phía trước ngực mà dò xét ngắm nhìn ..
Mỹ nhân lại có cái eo nhỏ nhắn dịu dàng, không thể nghi ngờ đó cực phẩm, tuy bị màu đen cái áo che kín, nhưng lại không tí ti ảnh hưởng đến mọi người cảm thụ bên trong đường cong mềm mại nhẵn nhụi đến chừng nào, Trương Nhụy đánh động lòng người tới cực điểm dáng người của nàng.
Xuống chút nữa, là một cặp đùi đẹp được bộ váy màu đen thật chặc bao vây lại , đùi ngọc phảng phất không cam lòng bị màu đen cái váy trói buộc lại, như đang cố gắng giãy dụa lấy, bởi vì như vậy nên làn váy dán dính thật chặc trên cặp đùi thon dài, toàn bộ hình dáng tận tình triển hiện lộ ra sự co dãn mười phần.
Đinh Nhị Cẩu vừa rồi nhìn thấy người đàn bà này đã có cảm giác người này là không phải tầm thường, nhất là mối quan hệ cùng với Thành Công, nhưng chỉ không biết Thành Công khi mời khách thì hay mang theo người đàn bà này đến hay sao, tại vì đây là lần thứ hai hắn nhìn thấy người đàn bà này rồi.
– Giám đốc đài truyền hình đến rồi, chúng ta đang thảo luận đề tài về chủ tịch Đinh làm thế nào để lấy lòng các cô gái trẻ nhanh lạ vậy, để mọi người học theo hắn đây này.
Thành Công dẫn đầu nói, hai gã đàn ông còn lại ngoại trừ Đinh Nhị Cẩu cũng muốn chào hỏi cùng Trương Nhụy, nhưng dù sao Thành Công mới là địa chủ , hơn nữa đây là khách mời của Thành Công, những người khác cũng không tiện xen vào, còn riêng Đinh Nhị Cẩu thì là càng muốn ít xuất hiện trước mặt người, đặc biệt là lần này bị ủy ban kỷ luật thanh tra mời đi, hắn đã ý thức được tầm quan trọng của sự tự do, cho nên tâm tính đã dần dần phát sinh biến hóa rất nhiều .
– Chủ tịch Đinh? Người ta là tuổi trẻ soái ca, nếu không lấy lòng các cô gái, thì các cô gái trẻ đẹp cũng tìm đến cậu ấy, không giống như các người, đều là lớn tuổi rồi, ai sẽ đi theo các người, học cũng vô dụng mà thôi.
Trương Nhụy ngược lại là ngoài dự đoán của mọi người, lại đứng về phía của Đinh Nhị Cẩu, nói ra lời này khiến người khác cười xấu hổ không thôi, nhưng Đinh Nhị Cẩu thì tính cảnh giác lại tăng cao hơn nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.