– Tào Băng, chuyện gì xảy ra vậy ? Đến bây giờ bạn vẫn còn chưa nói cho chúng mình biết sao? Bạn có biết nếu tiếp tục như vậy, bạn sẽ phá hủy tất cả.
Sau khi Tào Băng để điện thoại xuống, Lăng Sam lớn tiếng nói .
– Lăng Sam bạn đừng nói nữa, chuyện này bạn không quản được đâu, mình cũng không muốn mang đến phiền toái cho bạn, các người hãy đi đi , chốc nữa hắn tới rồi, mình thật sự là không biết nên phải làm sao bây giờ, van cầu bạn đấy, đừng hỏi nữa.
Tào Băng hai tay che mặt , dùng chăn mền phủ ở đầu gào khóc .
Lăng Sam cũng không phải làm sao , xoay mặt nhìn Đinh Nhị Cẩu.
– Làm sao bây giờ? Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
– Em hỏi anh…anh cũng không biết … đến bây giờ anh cũng không biết rõ chuyện gì đã xảy ra, cho dù là nếu muốn giúp Tào Băng, đến cùng thì anh phải biết là chuyện gì xảy ra thì mới tính được.
Đinh Nhị Cẩu nhỏ giọng nói .
Lăng Sam suy nghĩ, Đinh Nhị Cẩu nói không sai, đây rốt cuộc là chuyện gì, đầu tiên phải biết rõ ràng cái đã.
Lăng Sam kéo cái chăn xuống.
– Tào Băng, không khóc nữa, chuyện gì đã xảy ra vậy, bạn phải nói, nếu không ngươi thì làm thế nào giúp được bạn, bọn mình thật sự là muốn giúp bạn mà… nói nhanh một chút đi, nếu bạn không nói, bọn mình có thể đi thật đây.
Lăng Sam tức giận nói .
Tào Băng cũng cảm thấy lần này là đã đến đường cùng rồi, Dương Tuệ Toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497869/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.