CHƯƠNG 372: LỬA HY VỌNG BỊ LỤI TÀN.
Cảm giác được Lăng Sam biến hóa, Đinh Nhị Cẩu cười thầm, cô gái nhỏ này lúc nào trở nên nhạy cảm như vậy… .
– Làm sao vậy? Nhanh như vậy đã thỏa mãn?
Đinh Nhị Cẩu trêu ghẹo hỏi.
– Anh… không biết xấu hổ, thả em ra.
Tuy toàn thân bủn rủn, nhưng bị Đinh Nhị Cẩu cười nhạo, Lăng Sam trên mặt xấu hổ không nhịn được, vì vậy giãy dụa rồi đứng lên, nhưng cô lại có cảm giác trên người mình hình như là bị hút khô vậy, nhờ có Đinh Nhị Cẩu đứng lên đỡ cô mới không có ngã sấp xuống.
– Đi thôi …chúng ta trở về.
Đinh Nhị Cẩu vịn cái eo nhỏ nhắn Lăng Sam hướng vào bệnh viện đi đến .
………………………………………………………………………………………
Lúc nãy Đinh Nhị Cẩu cùng Lăng Sam vừa mới vào trong phòng bệnh thì thầm, Tào Băng tuy nhắm mắt nhưng nghe được rất rỏ ràng, tuy thân thể suy yếu, nhưng lúc này cô không có ngủ, cho nên suy đoán Đinh Nhị Cẩu có thể là bạn trai Lăng Sam, trong nội tâm vô cùng ngưỡng mộ Lăng Sam, liên tưởng đến chính mình thì thân thể bị ba gã đàn ông tùy ý chà đạp tàn phá, đến bây giờ lại xảy ra chuyện như thế này, thật sự là kêu trời- trời không thấu, kêu đất- đất chẳng hay , nghĩ tới đây, trong lòng bi ai nước mắt lại như suối trào, giờ thì tự trách mình, bởi vì chính mình ham chơi, đua đòi lúc này mới gây ra tai họa lớn như vậy, chẳng lẽ đời mình cứ như thế này trôi qua?
Nghe được có bước chân đến, Tào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497867/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.