Phó Phẩm Ngàn đứng ngồi không yên, cuối cùng không có nhịn được, ngay lúc Đinh Nhị Cẩu đang cùng Trọng Hải tại hiện trường đi thị sát, hắn nhận thấy thoại di động của mình rung rung báo tin, đây là do Đinh Nhị Cẩu luyện thành thói quen tốt , chỉ cần khi hắn có việc đi cùng với lãnh đạo, hắn sẽ chuyển sang chế độ báo rung, tại vì hắn biết không có một lãnh đạo nào vui được khi đang đi công tác mà cứ bị điện thoại của cấp dưới mình reo vang làm đứt đoạn suy nghĩ hay công việc, điều đó khiến cho lãnh đạo rất là khó chịu.
Đinh Nhị Cẩu hơi đi chậm lại một bước, lấy điện thoại ra xem, thì ra là tin nhắn Phó Phẩm Ngàn gởi tới:
« Không muốn quấy nhiễu, chỉ hỏi thăm em đến nơi an toàn chưa? »
Phó Phẩm Ngàn khó khăn lắm mới dám quyết định nhắn tin hỏi thăm Đinh Nhị Cẩu, bởi vì cô biết, nếu như mình chưa biết được tin tức chắc chắn về hắn, trong đêm nay chỉ sợ cũng là khó bề yên giấc đấy, đây là lo lắng , đây là khát vọng , đây là một sợ một tình cảm xa xăm không thể chạm vào , nhưng bây giờ thực tế lại tồn tại rồi.
Đinh Nhị Cẩu trả lời:
« Em an toàn , bây giờ đang ở huyện Hải Dương , qua mấy ngày em sẽ đến thành phố Bạch Sơn thăm chị , hiện tại thì rất bất tiện. »
Nhận được một cái tin tức như vậy, Phó Phẩm Ngàn xem đi xem lại , mãi cho đến khi con gái mình lò dò đi tiểu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497824/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.