Vừa đúng lúc thì điện thoại Đinh Nhị Cẩu reo vang , hắn vội vàng buông Phó Phẩm Ngàn ra , đẩy cửa nhà bếp đi ra bên ngoài nghe .
Xem lại số điện thoại là chủ tịch huyện Trọng Hải gọi đến.
– Lãnh đạo, chúc mừng năm mới, có điều gì dặn dò em?
Thấy Đinh Nhị Cẩu giơ tay ra hiệu, Miêu Miêu hiểu chuyện đem TV để chế độ yên lặng .
– Cậu bây giờ đang ở đâu?
– Em đang ở thành phố Bạch Sơn, có chuyện gì vậy?
– Ừ như thế này đi, cậu điện thoại nói cho lái xe của tôi biết, không cần đến đón tôi , cậu từ Bạch Sơn xuất phát chạy ngay đến tỉnh gặp tôi, có việc khẩn cấp, nhanh lên nhé.
Trọng Hải nói xong liền cúp máy , hình như là có chuyện gì rất là gấp gáp .
Thật không biết là chuyện gì mà Trọng Hải cấp bách như vậy, ngày nghỉ Tết vẫn còn chưa có nghỉ xong, thì ngay trong đêm nay chạy lên tỉnh đón chủ tịch chắc chắn là phải quay về huyện Hải Dương, nhất định là trong huyện đã xảy ra chuyện gì đó rồi .
Đinh Nhị Cẩu cúp điện thoại, đi về hướng phòng bếp, Miêu Miêu ngây ngốc nhìn theo bóng lưng Đinh Nhị Cẩu, tuy rất là muốn hỏi chuyện với hắn , nhưng là lúc cô gái nhỏ không dám động đậy.
– Em phải đi, ở cơ quan chắc có khả năng đã xảy ra chuyện, em phải lập tức trở về.
Đinh Nhị Cẩu đứng ở cửa phòng bếp đối diện với Phó Phẩm Ngàn vội vàng nói ra .
– Làm gì vội như vậy, sắp chín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497820/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.