– Chuyện này… Miêu Miêu cháu không có khuyên qua mẹ cháu sao?
Đinh Nhị Cẩu không muốn tiếp tục bỗng dưng dính vào câu chuyện buồn của gia đình này nữa , lúc trước kia hắn giúp như thế, là vì bên trong nội tâm nhất thời thương cảm , nhưng chuyện này qua đi lâu như vậy , hiện tại Đinh Nhị Cẩu đang đem hết thảy tinh lực đều đặt ở trên con đường tiến thân làm quan, thời gian dần trôi qua, chuyện như vậy đã không còn làm hắn hứng thú , nhưng bây giờ đối mặt với lời thỉnh cầu của một đứa bé, hắn thật sự là không đành mở miệng cự tuyệt .
– Chú Trường Sinh cháu có khuyên cũng không có tác dụng , hình như mẹ cháu rất nghe lời của chú, hãy giúp cháu một chút đi, sắp đến tết rồi , trong nhà của cháu không có không khí gì chuẩn bị gì đón năm mới hết , cháu tự mình mình ở lại nhà rất sợ , do vậy lúc hồi nãy mới cùng mấy đứa bạn tới đây trò chuyện, cháu rất sợ hãi sống trong căn nhà buồn bả này.
Miêu Miêu duỗi ra bàn tay nhỏ bé, nắm thật chặt tay của Đinh Nhị Cẩu , như là sợ hắn chạy mất vậy .
– Được..được , chú đáp ứng cháu , sẽ khuyên nhủ mẹ của cháu được chưa?, À.. cháu vừa mới nói, ở trong nhà chưa có sắm sửa đồ vật gì để ăn Tết phải không?
– Vâng, mua cái gì mà mua , chắc là cũng giống như năm ngoái , mua mấy cân sủi cảo là xong, coi như là bước sang năm mới rồi.
Miêu Miêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497796/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.