CHƯƠNG 290: MỘT VẤN ĐỀ KHÓ KHĂN.
Đảo mắt đã đến 26 tháng chạp sát tết , lúc này tuy rằng tất cả cánh cửa các công sở nhà nước đều vẫn còn mở , nhưng ngoại trừ ngân hàng nhà nước , đoán chừng rất ít người đi làm , bởi vì trong lòng đã không còn ở nơi làm việc nữa.
– Tết này cậu ăn tết ở đâu?
Đinh Nhị Cẩu vừa mới đem một ly cà phê bưng cho Trọng Hải , thì Trọng Hải mở miệng hỏi , ông biết rõ là ở nhà của Đinh Nhị Cẩu chẳng còn có ai.
-Chắc em về nhà..
– Vậy một mình ăn tết không thấy tịch mịch sao?
– Ặc.. em không có một mình đâu , mà em đến ăn tết ở thôn Hắc Thủy Loan, nơi đó có một người thân thích.
Đinh Nhị Cẩu nói người thân thích chính là lão già Vương Gia Sơn , từ khi trở thành thư ký cho chủ tịch huyện , thời gian khá lâu không có đi thăm ông lão, đôi khi thỉnh thoảng gọi điện thoại ân cần thăm hỏi thoáng qua một chút, hắn muốn năm nay cùng lão đầu này cùng nhau nương tựa ăn tết với nhau..
Trọng Hải hiển nhiên biết rõ chuyện này , hắn ngẩng đầu lên nhìn Đinh Nhị Cẩu , trong nội tâm âm thầm khen ngợi , thằng nhóc này có lương tâm , chả trách vì sao chỉ có mình hắn là thuyết phục được Vương Gia Sơn không còn đi kiện cáo nữa .
– Ngày đầu năm, có thể đi đến nhà của tôi ăn mừng năm mới , chú tôi biết rõ cậu bây giờ đang làm thư ký cho tôi ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497782/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.