CHƯƠNG 237: LÃNH ĐẠO ÁM CHỈ.
– Thưa chủ tịch, bây giờ chúng ta đi đâu?
Đinh Nhị Cẩu chạy xuống dưới lầu , thì đã thấy Trọng Hải đang đứng bên cạnh xe.
– Trở về huyện đi, ngày mai tiếp tục xuống các thị trấn"
Mãi đến bây giờ mới thấy Trọng Hải mỉm cười.
– Vâng, chúng ta đi thôi.
Liếc nhìn bộ dạng Trọng Hải, Đinh Nhị Cẩu trong lòng nắm chắc, nhất định là chú Trọng Phong Dương của chủ tịch bệnh tình không đáng ngại lắm, nhưng Trọng Hải không nói gì , hắn cũng không hỏi .
Hai người lên xe chạy trở về huyện Hải Dương , khi ra khỏi tỉnh Giang Đô thì trời đã tối rồi , giờ thì Trọng Hải hình như là mệt mỏi thật sự , cũng có thể là lúc chạy tới bệnh viện quá khẩn trương, cho nên ngồi ông ta ngồi ở hàng ghế sau đã mơ màng ngủ rồi .
Thẳng đến khi chiếc xe dừng lại ở trước sân ủy ban huyện, Trọng Hải mới chậm rãi tỉnh lại , mở mắt ra nhìn quanh.
– Trường Sinh, vất vả cậu quá, tôi biết cậu hút thuốc , cầm lấy gói thuốc này đi.
Trọng Hải từ trong cái cặp da cán bộ, lấy ra hai gói thuốc lá ném lên bên trên ghế phụ.
– Cảm ơn chủ tịch huyện
– Đi về nghỉ ngơi đi , ngày mai chúng ta sẽ đi sớm .
– Vâng, tôi biết rồi.
Đinh Nhị Cẩu đi cùng Trọng Hải đến văn phòng thì thấy người đầu bếp cùng phục vụ viên ẫn còn đợi , chắc là đêm nay bọn họ lại phải làm thêm giờ rồi, khi vừa rồi ngang qua lầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497729/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.