Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 231: GẶP LẠI TIẾU HÀN.
Đinh Nhị Cẩu hiểu được tâm tình Trọng Hải bây giờ , cho nên im lặng tập trung tinh thần lái xe…
Chiếc Hummer như gió bay điện chớp chạy vào đến bệnh viện nhân dân tỉnh Giang Đô, xe còn chưa kịp dừng hẳn thì chủ tịch Trọng Hải đã nhảy xuống xe chạy vào bên trong bệnh viện.
Nhưng Đinh Nhị Cẩu lại không có may mắn, bởi vì ngay lúc xe dừng lại không lâu , một chiếc xe mô tô cảnh sát giao thông cũng chạy vào chắn ngang đầu xe của Đinh Nhị Cẩu.
– Xin mời xuống xe , chính anh đó, nhìn cái gì.
Viên cảnh sát giao thông sau khi chào rồi mới nói , Đinh Nhị Cẩu biết rõ đã tiêu rồi, vừa rồi vượt một cái đèn đỏ, tốc độ xe siêu tốc qua mức hạn chế trong thành phố , khi chạy trên đường hắn đã thấy chiếc xe mô tô cảnh sát bám theo ở phía sau, nhưng do Trọng Hải cũng không nói là chậm lại nên Đinh Nhị Cẩu cũng không dám chậm lại tốc độ của xe , vì trong tình huống gấp rút của chủ tịch Trọng Hải là cơ hội để hắn biểu hiện mình, thì làm sao hắn bỏ qua được, chỉ có trong lúc nguy cấp mới có thể mới biết được nhân tâm mà.
Đinh Nhị Cẩu vốn chưa muốn xuống xe , nhưng có vấn đề xuất hiện làm hắn cải biến suy nghĩ , không biết là vì lý do gì mà trong mắt thằng này mỹ nữ xuất hiện càng ngày càng nhiều, đồng thời chất lượng mỹ nữ càng lúc càng cao .
– Xuống mau , đưa CM, giấy tờ xe và bằng lái ra.
Cảnh sát giao thông cầm cái nón bảo hiểm đưa xuống treo ở tay lái xe mô tô, xuất hiện một nữ cảnh sát tuyệt đẹp tư thế hiên ngang với mái tóc đen nhánh cắt ngang vai, hai bờ môi đỏ mọng chói mắt dị thường chọc người, độ dày thích hợp, lộ vẻ khiêu khích giống như là đang hấp dẫn người đến nồng nàn âu yếm, khuôn mặt thanh xuân dào dạt vẻ đẹp, bộ cảnh phục trang nghiêm bên ngoài nhưng đường cong bên trong đầy nét mềm mại, dáng vẻ nghiêm túc và trang trọng nhưng không lấn át được sự hấp dẫn gợi cảm, lại làm cho Đinh Nhị Cẩu rung động một phen.
Chính bản thân hắn đã làm cảnh sát , cho nên đối với nữ cảnh sát có cảm tình đặc biệt , giống như hắn thân mật với Điền Ngạc Như vậy , tuy hắn biết rõ quan hệ của hai người chỉ là lẫn nhau lợi dụng đối phương về phương diện xáƈ ŧɦịŧ , nhưng chỉ có điều là mỗi lần giao cấu trong lúc Điền Ngạc Như mặc bộ đồ cảnh phục, thì hắn luôn luôn phấn khích kíƈɦ ŧɦíƈɦ, có lần suýt chút nữa là quăng mũ cởi giáp đầu hàng từ sớm khi tranh thủ vén cái váy cảnh sát lên, đưa ƈôи ŧɦịŧ đút vào từ phía sau cái khe đít của Điền Ngạc Như.
– Đồng chí cảnh sát , tôi biết lỗi rồi , lần này bỏ qua đi nhé.
– Biết rõ vi phạm quy định luật giao thông sao?
– Biết rõ.
– Đưa giấy tờ đây.
Nữ cảnh sát không màng đến lời cầu xin của hắn , một tay cầm lấy CM, giấy phép lái xe cùng với giấy tờ xe, vừa lấy bút giấy ra lập biên bản vi phạm, không quá 5 phút thì xong liền đưa tới trong tay Đinh Nhị Cẩu , bất quá chỉ có tờ biên bản vi phạm còn toàn bộ giấy tờ thì chẳng thấy đâu .
– Đồng chí cảnh sát, tôi lần sau . . .
– Không có lần sau , vi phạm giao thông với các lỗi a..b…c.. phạt tiền 200 đồng, hết năm nay anh cũng đừng nên nghĩ đến việc lái xe nữa , đi đóng tiền ở kho bạc xong, rồi đến đội 3 cảnh sát giao thông gặp tôi lấy lại giấy tờ tùy thân, ngoại trừ bằng lái xe.
– Cái gì? Không thể nào, đồng chí cảnh sát , có thể hay không dàn xếp một chút, tôi thật sự là có việc gấp nên mới vi phạm mà…
– Mặc kệ anh có chuyện gì gấp, luật là luật..hừ..!
Cô gái nữ cảnh sát giao thông chào hắn rồi lên xe cầm lấy mũ bảo hiểm đội lên đầu muốn đi .
– Ơí…ới đồng chí cảnh sát , tên họ là gì để tôi còn biết đường tìm.
– Tôi họ Ngô ,tên là Ngô Nhật Lam, cảnh sát giao thông ở đội 3, cứ đến nói tên tôi là được.
Nói xong thì cô gái đạp số rồ ga , chiếc mô tô biến mất ở cửa chính bệnh viện .
Bà ngoại ơi, chuyện này không ngờ thành lớn rồi , không có bằng lái xe , không có giấy tờ xe , làm sao mà chạy xe trở về nhà đây? Đinh Nhị Cẩu nhìn lên tòa lầu của bệnh viện, Trọng Hải vào bên trong cũng không có gọi hắn theo cùng, lúc này thì hắn cũng không tiện đi vào, càng không thể bởi vì chuyện giấy tờ xe mà làm phiền toái đến Trọng Hải, chỉ có chút vấn đề giấy tờ xe mà không giải quyết được, vậy thì thằng thư ký này còn có thể làm được gì?
– Chị ơi , bây giờ có rãnh không? Cứu em với !
Bất đắc dĩ , Đinh Nhị Cẩu gọi điện thoại cho Chu Hồng Kỳ.
– Có chuyện gì vậy? Chị hiện đang công tác ở Bắc Kinh.
Bên kia điện thoại Chu Hồng Kỳ nói rất nhỏ , đoán chừng là đang hội họp gì đó.
– Giấy tờ xe của em đã bị cảnh sát tạm giữ hết rồi , em đang ở tỉnh Giang Đô, chị có quen ai đang làm ở đội 3 cảnh sát giao thông không? Giúp đỡ cho em lấy lại giấy tờ xe đi.
– Có biết là ai thu giữ không?
Chu Hồng Kỳ thấp giọng hỏi.
– Một con quỷ nhỏ tên là Ngô Nhật Lam, ui trời ơi .. không chịu nghe lời đúng sai gì hết, em cũng là hết cách nên mới tìm đến chị đấy.
– Hiện tại thì chị rất bận , thôi như vầy đi , chị sẽ nhắn tin nhờ chị dâu của chị, em đến gặp chị ấy đi, Tiếu Hàn chắc chắn là có quan hệ quen biết..
Nghe xong Chu Hồng Kỳ nói mình liên hệ với chị dâu Tiếu Hàn của cô, Đinh Nhị Cẩu liền hơi vui vẻ , lần trước khi cùng Chu Hồng Kỳ chung một chỗ ăn cơm , hắn còn không dám trắng trợn quan sát Tiếu Hàn , lần này được Chu Hồng Kỳ giới thiệu , nhất định phải đem chị dâu của Chu Hồng Kỳ xem đủ .
Đinh Nhị Cẩu trên đường lái xe đến tòa soạn báo Trung Nam, ngang qua một viện thẩm mỹ nổi tiếng của tỉnh Giang Đô là Yến Quy Lai, hắn vào trung tâm mua một thẻ V.I.P chăm sóc toàn thân , trị giá 2 vạn đồng, hắn biết Tiếu Hàn là thuộc hàng thế gia vọng tộc, những món quà cáp nhỏ bé thì không ăn thua gì với cô, bình thường hắn cũng không khả năng qua lại được với Tiếu Hàn, còn lần này đúng lúc là một cơ hội hiếm có nhờ Tiếu Hàn hỗ trợ giúp đỡ lấy lại giấy tờ xe , tiện đây cũng là một cái cớ để mà tiếp cận với cô sau này…
Từ khi biết Tiếu Hàn là chị dâu Chu Hồng Kỳ, mà người trong nhà Chu Hồng Kỳ cơ hồ tất cả đều là quân nhân , cho nên anh trai của Chu Hồng Kỳ cũng là quân nhân, hàng năm ở đi công tác ở bên ngoài thường xuyên , chắc là thời gian về thăm nhà rất ít, đây cũng có thể là nguyên nhân đến tận bây giờ họ vẫn chưa có con, cho nên đối với một người đàn bà thường xuyên trống vắng, đướng nhiên là rất thiếu thốn tình cảm, nghỉ đến như vậy thì Đinh Nhị Cẩu cảm thấy tâm đắc rồi………………………………
Khi vào trong đại viện của tòa soạn báo thì gặp cô, vì Tiếu Hàn là phó tổng biên tập nên ở tại đây.
– Chị Tiếu Hàn, thật xin lỗi, lần này lại làm phiền đến chị nữa rồi.
– Ui trời… ai bảo em là học trò của Chu Hồng Kỳ, nhưng việc này chị cũng còn chưa có nắm chắc , chọc ai em không chọc lại gây sự với con tiểu quỷ kia , cô ấy là nổi danh chằn tinh đấy.
– Hix.. vậy là phiền toái thật rồi, lần này là em đi chung với lãnh đạo có việc mới tới đây , lúc này phải làm gì đây hả chị?
– Đi thôi , cứ thử trước xem như thế nào rồi tính sau.
– Vậy cám ơn Tiếu Hàn nhé.
Hai người leo lên chiếc xe hơi Honda Accord của Tiếu Hàn.
– Chị Tiếu Hàn … lần trước làm phiền chị , còn chưa có kịp cám ơn chị, lần này lại đến làm phiền, em rất là ngại ngùng , tấm thẻ này coi như là em thật lòng cám ơn chị…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.