Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 208: KHÔNG NÊN THỬ LÒNG DẠ ĐÀN BÀ.
Triệu Phàm bàn tay trượt vào bên trong cái qυầи ɭóŧ màu xanh nhạt bừa bãi đùa bỡn vuốt ve cái âm hộ Lưu Hương Lê .
– Um..
Tiếng rêи ɾỉ vào lúc cửa thành thất thủ, thân hình khêu gợi lộ ra thân hình người đàn bà thành thục sở hữu đầy mị lực khêu gợi, l.ông mu màu đen nồng đậm, Triệu Phàm dùng sức kéo kéo cái qυầи ɭóŧ đang vướng bận không suy tính…
– Không! Đừng…
Lưu Hương Lê kêu lên một cách bất lực, cô giơ lên hai tay, nhưng không phải che lấp cái âm hộ, mà là che lại trên khuôn mặt xấu hổ của mình,phần eo lắc lư, hai chân hơi hở ra vừa vặn lộ ra cái khe thịt màu đỏ đậm, tản mát ra cái mùi con cái tiết dịch rất nồng phong tình mê người.
Dưới sự vuốt ve của Triệu Phàm, cửa miệng huyệŧ của Lưu Hương Lê đã sềnh sệch dịch nhờn đọng lại, phần mu rậm rạp đám l.ông không giấu được hai bên mép nhỏ âm hộ mở ra…
Triêu Phàm đứng lên, bắt đầu cởϊ qυầи áo.
Từ giữa khe hở những ngón tay đang che mặt, khi nhìn thấy ƈôи ŧɦịŧ cương cứng dữ tợn của Triệu Phàm, ở trong lòng Lưu Hương Lê đã hoàn toàn bỏ qua phản kháng.
Triệu Phàm đã đem cả người Lưu Hương Lê nhắc tới trên chiếc ghế dài quay người đè lên..
– Đừng… đừng…
Lưu Hương Lê thở dốc nhưng đã không kịp rồi, chưa kịp lấy lại tinh thần, hai chân của cô đã bị hoàn toàn tách ra! Cặp đùi lỏa lồ bị Triệu Phàm nắm lấy thật chặc, cô giờ có muốn khép lại cũng không còn có biện pháp.
Triệu Phàm đôi mắt đỏ ngầu một bàn tay đã sờ soạng bao trùm lên khu vực âm hộ thần bí của người đàn bà, cảm thụ được cái khe thịt ẩm ướt lửa ấm áp!
Hiện tại vùng mẫn cảm nhất của cấm địa bị bàn tay to sờ lên, âm hộ được âu yếm mang đến kíƈɦ ŧɦíƈɦ làm cho Lưu Hương Lê cong cái eo lên..
Triệu Phàm dùng lưỡi liếm lên lớp l.ông mu dày rồi liếm xuống dọc hai bên mép lớn nhẵn mịn, đưa đầu lưỡi lách vào tách ra hai mép nhỏ trơn ướt nhày nhụa cuối cùng thì khéo léo đá lưỡi trên đầu hạt le Lưu Hương Lê.
– Um…um….a…
Lưu Hương Lê lay động lắc lư thân thể, cái âm hộ bị hôn liếm ngứa ngáy nhập vào đáy lòng, từng trận kɦoáı ƈảʍ không ngừng đánh úp lại, mông tròn không ngừng vặn vẹo hẩy lên lắc hết qua bên trái rồi qua bên phải, hai tay ôm chặt lấy đầu Triệu Phàm thấp giọng rêи ɾỉ.
Đầu hạt le đã sung huyết phồng lên như hạt đậu dưới cái lưỡi của Triệu Phàm tác động bú ɭϊếʍ cái lưỡi hắn giờ đang nhẹ nhàng khuấy vào cửa hang nơi vách tường có chứa những nếp uốn khúc trong huyệŧ, đầu lưỡi tận dụng mọi khả năng vươn dài dùng sức dò vào, Lưu Hương Lê toàn thân giống như giống như điện giật rung động, cong cặp đùi lên khéo đưa đẩy cái mông đẫy đà rất cao, để Triệu Phàm càng dễ dàng bú ɭϊếʍ bên trong hang động của cô….
Kéo dài kíƈɦ ŧɦíƈɦ trên đầu huyệŧ Lưu Hương Lê thêm vài phút đồng hồ, dịch nhờn từ cửa hang huyệŧ ri rỉ trào ra, không những chảy xuống khe đít đọng lại nơi cái lổ hậu môn đang nhiu nhíu lại, mà ngay cả trên cái ghế dài cũng thấm một ít dịch nhờn.
Thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ Triệu Phàm áp Lưu Hương Lê dưới thân thể, mất thăng bằng cây ƈôи ŧɦịŧ thẳng chạm vào tại giữa hai bắp đùi của Lưu Hương Lê, giật mình trên mặt của cô đỏ bừng, rồi khép kín đôi mắt nhắm lại.
Triệu Phàm tay cầm cây ƈôи ŧɦịŧ trợt đầu khấc lên xuống dọc thép cái khe thịt âm hộ nhơ nhớp trơn trợt dịch nhờn, đè ép như muốn nghiền nát lấy hạt le bé bỏng đang sung huyết sưng cứng, Lưu Hương Lê bị đầu khấc mài cạ gãi ngứa trên cái âm hộ khó mà nhịn lâu đuợc nữa………………………………………………..
……………………………………………………………………………………………………………………………………
Trước đó không lâu Đinh Nhị Cẩu trong đêm tối đã chạy xe về đến thôn Lê Viên nhắm ngay hướng nhà Lưu Hương Lê chạy đến, đã vào nữa đêm hoang vắng, vì không muốn kinh động đến Lưu Hương Lê và cũng muốn tạo cho cô ấy niềm vui bất ngờ, hắn dừng xe cách khoảng ngôi nhà khá xa, rồi nhẹ nhàng đi bộ vào…..
Hắn thả nhẹ bước chân, khi đến gần nhà thì vừa hay nhìn thấy thấp thoáng một cái bóng đen đang đứng trước cửa nhà gỏ lấy, Đinh Nhị Cẩu vòng qua dưới cửa sổ, chỏi người lên nhìn vào một góc, tuy nhìn bao quát toàn cảnh trong nhà lắm, nhưng hắn cũng đoán ra được là ai….
Định tông cửa xông vào cho Triệu Phàm một trận, nhưng bản tính hiếu kỳ lại trỗi lên, hắn định nhân dịp cơ hội này thử xem Lưu Hương Lê ứng phó như thế nào, lòng dạ ra sao, nếu Triệu Phàm cưỡng bức cô, khi ấy hắn ra mặt cũng không muộn….
Nhưng đàn bà là một bình pha lê dễ vỡ, tốt nhất là đừng bao giờ thử xem bình pha lê có rắn chắc hay không…
Cuối cùng thì Lưu Hương Lê cũng thất thủ khi cơn động dục trỗi dậy dù trong thâm tâm cô hoàn toàn không phải là thật sự muốn…
Một khi bàn tay của người đàn ông đã vuốt ve được cái âm hộ, thì người đàn bà dù kiên trinh cách mấy cũng khó lòng mà giữ gìn thân thể được, Đinh Nhị Cẩu đã từng có kinh nghiệm khi đối phó với những người đàn bà nên hắn thừa hiểu điều này, do đó hắn cũng cảm thông với Lưu Hương Lê trong thời điểm này..
Nhìn thấy Lưu Hương Lê điệu bộ lúc này dâʍ đãиɠ đói khát, Nhị Cẩu biết người đàn bà này cơn nứиɠ đang cực hồi thịnh, u mê chỉ biết cần gấp một cây côn ŧɦịŧ khoẻ mạnh đút vào thì mới có thể giảm được trong lòng cô đang hừng hực ngọn lửa dâʍ thiêu đốt .
Đinh Nhị Cẩu không tránh khỏi thở dài buồn bực, coi như xong rồi, hắn không hề tức giận Lưu Hương Lê, giờ thì không thay đổi được bản chất sự việc nếu hắn có xuất hiện đi nữa, chỉ làm khó xử thêm cục diện mà thôi, vì giữa hắn và cô cũng là một sự len lút mập mờ không công khai, một hình ảnh thoáng qua, Dương Xảo Ngọc vợ của Triệu Phàm, chồng cô ấy ở đây, tất nhiên Dương Xảo Ngọc một mình đang ở trong căn phòng tại ủy ban thôn, một kế hoạch nhanh chóng được hắn vạch ra..
Nhẹ như con mèo, Đinh Nhị Cẩu lui dần trở ra, lấy xe nhanh chóng quay trở về hướng ủy ban thôn, đêm khuya mọi người đã say giấc ngủ, dừng xe ở mé ngoài xa xa, đậu xe vào một góc khuất nhằm tránh bị mọi người phát hiện, hắn âm thầm trở về phòng của mình, lục lọi lấy ra sợi dây thừng, một cái bịt mắt màu đen thuộc da dùng để tra khảo, một chiếc còng mà hắn có khi làm cảnh sát hiện giờ vẫn còn cất giữ…
Tiếp tục ở trong nhà của Lưu Hương Lê cuộc giao cấu giữa con đực và con cái bắt đầu…
Trong nháy mắt ƈôи ŧɦịŧ Triệu Phàm tiến vào một hang động ấm áp ẩm vô cùng co dãn, kẹp chặt lấy thân ƈôи ŧɦịŧ Triệu Phàm, toàn thân hắn suиɠ sướиɠ run run, bản năng ưỡn đẩy thắt lưng cho côn ŧɦịŧ xâm nhập sâu vào…
Triệu Phàm thận trọng nhìn nét mặt của Lưu Hương Lê, cảm thụ được thân thể của cô căng đầy phát ra nóng rực, hai tay nhịn hắn nhịn không được xoa bóp bấu vào đôi bầu vú no đủ, ƈôи ŧɦịŧ dưới háng từ từ rút ra, tiến vào, hưởng thụ thân thể thành thục của người đàn bà ướŧ áŧ nóng bỏng này…
– Ui….ui….ui…!
Nghe tiếng Lưu Hương Lê rêи ɾỉ nức nở, dù là một cao thủ đầy kinh nghiệm trong tìиɦ ɖu͙ƈ, Triệu Phàm cũng không cách nào tiết chế mình lại được, khi hắn cảm giác huyệŧ của Lưu Hương Lê ngày càng ướŧ áŧ, tiếng rêи ɾỉ mê người giống như tiếng kèn cất vang thúc giục tính dục tăng cao, khiến cho Triệu lâm vào trạng thái điên cuồng, cuối cùng hắn đâm thật mạnh vào lúc cán ƈôи ŧɦịŧ, tốc độ kèm tăng nhanh!
lập tức đem sâu trong huyệŧ của Lưu Hương Lê phồng đẩy lên tràn đầy, Lưu Hương Lê hoàn toàn đắm chìm bản năng trong sự kɦoáı ƈảʍ động dục tự nhiên của sự giao cấu rồi.
– Ui..ui..ừ…cứ như vậy ..mạnh lên…!
Huyệŧ của Lưu Hương Lê đem ƈôи ŧɦịŧ Triệu Phàm thật chặc bao bọc vây lại, khi qui đầu ƈôи ŧɦịŧ chạm được vào nơi sâu cuối của cổ miệng đáy huyệŧ thì từ nơi sâu thẳm tựa như có cái miệng nhỏ nhắn mút lấy qui đầu theo tiết tấu co rút lại, chính xác làm người ta mất hồn.
Hắn cố sức đem ƈôи ŧɦịŧ thịt hướng vào nơi thật sâu trong huyệŧ cắm vào, Lưu Hương Lê cũng dùng sức hẩy cái mu hướng lên trên nghênh hợp ƈôи ŧɦịŧ, được nhét tràn đầy bên trong hang động, Lưu Hương Lê làm sao có thể không sảng khoái đến mức chết đi sống lại đâu này?
Dịch nhờn từ trong huyệŧ không ngừng tuôn trào ra, khích thích ƈôи ŧɦịŧ rồi lan truyền khắp toàn thân toàn thân sướng như tê dại giống như điện giật,nhanh chóng truyền khắp toàn thân Triệu Phàm, kíƈɦ ŧɦíƈɦ hắn không hề thương hương tiếc ngọc, mà là dốc ra động tác toàn lực như muốn nghiền nát hoa tâm làm cho Lưu Hương Lê sảng khoái đến mất hồn, Lưu Hương Lê thân thể mềm mại ôm thật chặc Nhị Cẩu, không ngừng bên tai cô nghe được tiếng động đâm ra, rút vào của dương bên trong huyệŧ “ phạch phạch phạch…”
Giây phút này Lưu Hương Lê không qua nổi đợt tấn công dữ dội côn ŧɦịŧ đút vào, toàn thân run rẫy, bên trong hang động, vách tường thịt non co rút…co rút từng cơn…
– A..a…anh ơi..mạnh đi..…!
Triệu Phàm cũng cảm giác được huyệŧ của Lưu Hương Lê đột nhiên co rút lại được đặc biệt lợi hại, miệng cửa hang bắt đầu mấp máy kịch liệt, cái miệng nhỏ nhắn sâu cuối bên trong hang động giống như là đang hôn mút, mỗi một tấc thịt trên đầu khấc của hắn đều tràn ngập chen vào nơi bền dẻo xiết chặt, thân thể Lưu Hương Lê đang mềm mại đột nhiên cứng ngắc, cái mông đẩy lên thật cao, cong lên bờ eo cơ hồ là bị ngộp thở phải há to miệng khàn khàn kêu rên!
– Ui..anh ơi…nhanh..nhanh..em sắp..chết rồi…đâm mạnh lên đi..á..á..!
Lưu Hương Lê ngay cả lời nói đã phát ra những câu bậy bạ, mỗi một tế bào trong nháy mắt đều đắm chìm trong trong sự sương khoái vô cùng, cơn cực khoái đến không khống chế được kɦoáı ƈảʍ run rẩy đem cả người tất cả đều che mất trong cơn sóng du͙ƈ vọиɠ..
Triệu Phàm toàn thân bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ như rút gân, tuyến tiền liệt cũng hưng phấn kịch liệt nhảy lên, lúc này huyệt mềm Lưu Hương Lê co rút lại, từ trong cổ đáy huyệŧ cũng bắn ra một đạo lửa nóng chất lỏng âm tinh trắng sữa mạnh tưới vào trên đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ, Triệu Phàm cấp tốc dùng hết sức tăng cao tốc độ, ƈôи ŧɦịŧ từng cái giáng mạnh liên hồi vào nơi sâu trong như là vực thẳm không đáy của Lưu Hương Lê, rốt cục Triệu Phàm nhịn không được kêu “ hừ “ một tiếng, đầu óc trống rỗng, trong cơn kɦoáı ƈảʍ, đầu lổ tiểu ƈôи ŧɦịŧ giãn nở, tϊиɦ ɖϊƈh͙ từ nơi đầu khấc của hắn mạnh mẽ phún ra, xung kích lấy cổ đáy huyệŧ của Lưu Hương Lê, như gào thét đem tất cả tinh hoa đều tưới hết vào trong huyệŧ của cô, cùng song song đến cao trào, trình độ mãnh liệt cơ hồ khiến linh hồn cả hai đều có điểm không chịu nổi!
Triệu Phàm xuất tinh giằng co ước chừng gần một phút đồng hồ, sau khi giọt tϊиɦ ɖϊƈh͙ cuối cùng rỉ ra chiếu vào huyệŧ Lưu Hương Lê, hắn ghé vào nằm trên thân thể mềm mại Lưu Hương Lê, ƈôи ŧɦịŧ vẫn như cũ cắm ở trong hang động, thỉnh thoảng giật lên một cái, hắn cảm thụ được bộ ngực cô phập phồng kịch liệt, một bên vừa thưởng thức Lưu Hương Lê ở dưới người mình thỏa mãn biểu lộ cơn cao trào thỏa mãn, cô như chưa tỉnh hồn lại, cô cũng cảm giác được rõ ràng sâu trong cơ thể bị tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng phún vào từng cơn rất là thoải mái, bổ khuyết nhu cầu thân thể hư không của mình…….
Thời điểm này bên trong căn phòng của vợ chồng Triệu Phàm..
Dương Xảo Ngọc dưỡng thành một thói quen khi còn sống ở trên thành phố, đó chính là ngủ trần , lúc mới bắt đầu về thôn Lệ Viên, Dương Xảo Ngọc không dám ngủ theo thói quen , nhưng về sau khi đã quen thuộc vùng đất này, cứ mặc quần áo thì lại không ngủ được , vì vậy cứ như thế mỗi khi ngủ thì cô lột sạch quần áo ra chỉ chừa lại mỗi cái qυầи ɭóŧ nhỏ bé…
“ Cạch…”
Một tiếng khô khốc thật nhỏ, tay nghề ăn trộm thuở xưa của Đinh Nhị Cẩu đến lúc phát huy tác dụng, chẳng làm khó hắn khi mở cái chốt cánh cửa căn phòng đối diện …
Tiến vào căn phòng ngủ, hắn phát hiện Dương Xảo Ngọc lúc này đã say ngủ rất mê, hôm nay cô tựa hồ phá lệ mệt mỏi, giấc ngủ sâu hơn so với các lần trước kia….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.