Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 203: KHÔNG HẸN MÀ ĐẾN CÙNG MỘT LƯỢT.
Nhớ đến đây Tư Gia Nghi lại là một hồi thẹn thùng đỏ ửng, một tia ngượng ngùng thoáng hiện, trong nội tâm cực độ giãy dụa lấy, khi nhìn bóng dáng Đinh Nhị Cẩu, nhưng cô lại tưởng tượng đến dưới háng hắn là ƈôи ŧɦịŧ to lớn của David.
Càng thêm muốn chết chính là cái váy liền áo của Tư Gia Nghi mỗi lúc mỗi xốc lên, trong lúc này cái âm hộ thần bí mềm mại với vị trí cái tam giác qυầи ɭóŧ màu hồng chói mắt xuất hiện, bên trong lớp vải mỏng còn mơ hồ có thể trông thấy một màu đen rừng rậm đám l.ông mu, hình tượng này nếu như bị bất luận người đàn ông nào chứng kiến cũng sẽ mở rộng tầm mắt, bất quá đáng tiếc, trước mắt bên trong vị trí tài xế của chiếc xe hơi kín mít không có một người đàn ông nào hết.
Trong lúc này đây, Tư Gia Nghi cũng đột ngột cảm giác được cửa miệng hang huyệŧ của chính mình ở phía dưới trong nháy mắt trở nên càng gia tăng nóng hầm hập ngứa ngáy, tựa hồ là vừa nhận lấy sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ mà lập tức phát sinh tính biến hóa vật lý, loại biến hóa này làm cho trong thân thể Tư Gia Nghi phát sinh biến hóa theo, Tư Gia Nghi chỉ cảm thấy toàn thân đều giống là có hàng đàn con kiến trong ổ đang không ngừng chạy nhúc nhích, cái tư vị này thật sự là cực kỳ khó chịu, bàn tay của cô tự động dẫn dắt đến khoác lên chính giữa hai chân của mình ở giữa cái khe thịt âm hộ đã có chút hở ra, đầu ngón tay giữa đã nhắm trúng nơi hạt le sưng phồng bóng loáng lật ra khỏi lớp da mỏng, Tư Gia Nghi không tránh khỏi toàn thân đều nỗi da gà nóng lên cô dần dần gia tăng độ mạnh yếu của ngón tay, dùng sức hướng về phương hướng hạt le của mình đè xoay tròn, động tác biểu hiện ra Tư Gia Nghi đã là xuân tình manh động, cơn nứиɠ bột phát dâng trào trong một hoàn cảnh không ngờ tới….
Một bàn tay còn lại của Tư Gia Nghi để lên chính giữa hai chân nơi cửa miêng hang huyệŧ, thời gian dần qua dùng chính hai đầu ngón tay mình chưởng chen vào bên trong đường hang thịt non moi móc…
Tư Gia Nghi cảm giác được từng đợt cơn sướng khoái theo trong cơ thể được dâng lên cao, cô càng thêm hưng phấn kíƈɦ ŧɦíƈɦ thên nhanh những ngón tay của mình trên cái âm hộ, một thân thể mềm mại như rắn xà đang tự vỗ về chơi đùa, mé phía dưới háng cũng đang uốn éo bắt đầu chuyển động, trong miệng duỗi ra với dâʍ thanh nghẹn ngào phát ra từ trong cổ họng.
– Um…um….um… !
Còn bên ngoài vĩa hè của con đường thì lúc này Lăng Sam trong đầu lại không có biện pháp kháng cự với đôi bàn tay của Đinh Nhị Cẩu, cảm giác bàn tay lớn thô ráp mang đến sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ suиɠ sướиɠ, cô gái cố giảm thấp xuống thanh âm, bờ môi chút run run lên.
Đinh Nhị Cẩu thừa dịp lúc cô gái đang mơ màng không chú ý, một tay còn lại tranh thủ thời gian mò vào bên trong cái váy học sinh của Lăng Sam
– Anh… đừng đụng vào ..chỗ đó.. ư…ư…!
Lăng Sam vô ý thức muốn đem hai chân kẹp chặt, nhưng đã chậm hơn một giây, bàn tay Đinh Nhị Cẩu đã mò tới chính giữa háng cô, len vào bên trong cái qυầи ɭóŧ nhỏ màu trắng, trực tiếp xoa lên nơi khu vực thần bí tư ẩn nhất của cô gái, những đầu ngón tay hắn xoay bóp lấy bên trên cái âm hộ với những sợi lông mọc mềm mại nằm dọc trên cái khe thịt dinh dính, lửa nóng từ bàn tay vừa đưa vào sờ soạng trên cái âm hộ, lập tức có một loạt kɦoáı ƈảʍ khác thường tập kích trong lòng của Lăng Sam.
Đinh Nhị Cẩu cảm giác cái mu của Lăng Sam tuy vẫn còn là một cô gái trinh nguyên nhưng đã thập phần thành thục no đủ, hai bên mép nhỏ vẫn còn khép kín đang chặt chẽ bảo hộ cái khe hở khu vực cấm địa, nơi địa phương khiến cho biết bao đàn ông phải mất hồn, tuy cái âm hộ non nớt chưa có bị người hái qua, nhưng cái mu màu mỡ mập mạp vô cùng, l.ông non mọc trên mu cũng là tương đối nhiều, cỏ non đồng dạngsờ lên nhuyễn mềm như lớp nhung vậy.
Lăng Sam dưới háng bị bàn tay lớn đàn ông vừa sờ vào, ngay lập tức toàn thân cô co rút, rồi căng cứng lên, cô gian nan thở ra một hơi dài về sau, một bên miệng của Đinh Nhị Cẩu nhẹ nhàng thè lưỡi ra liếm ngậm lấy vành tai của Lăng Sam..
– Ưʍ..anh…
Cô thở hổn hển, rêи ɾỉ khẽ gọi, vẫn còn có chút khẩn trương nên Lăng Sam không chịu đem hai chân của mình tách ra…
Lăng Sam đã không còn có nhiều năng lực để suy nghĩ rồi, theo đầu lưỡi của Đinh Nhị Cẩu liếm quấy giờ lại bắt đầu đưa đến liếm lên đôi bờ môi mọng của cô, không lưu loát thành thạo, nhưng cũng là bản năng hé miệng le lưỡi của mình đáp trả lại, quá thoải mái nên cả người Lăng Sam đều buông lỏng xuống, cái tay Đinh Nhị Cẩu bị kẹp ở giữa hai chân cô , hắn liền dùng sức đem chân Lăng Sam hơi chút tách ra một ít, những đầu ngón tay triệt để sờ lên vuốt vuốt qua cái mu âm hộ, khi ngón tay giữa trượt vào trong cái khe thịt thì hắn nhận thấy bắt đầu đã hơi có chút ẩm ướt của dịch nhờn từ cửa miệng huyệŧ trào ra rồi.
Phía dưới tay Đinh Nhị Cẩu đã có chút kềm nén không được, nhẹ nhàng tại trên vị trí huyệŧ non mịn vân vê….
– Ui..anh..ơi…!
Sau tiếng rêи ɾỉ, dịch nhờn tươm ra càng nhiều thật thoải mái, đem cái hai bên mép nhỏ âm hộ Lăng Sam , nơi phong bế mười tám năm cánh cửa thịt non của hang động huyệŧ tách ra, rồi ịn vào hai bên gần cửa hang huyệŧ như muốn nặn hết dịch nhờn từ trong hang động huyệŧ trôi ra, mỗi lần hắn nắn bóp theo kiểu dạng như vậy, lửa nóng xúc cảm thập phần cùng từng giọt dịch nhờn sềnh sệch tươm ra ẩm ướt đầy những ngón tay hắn.
Rồi như có tính cách thăm dò, đầu ngón tay giữa vươn vào bên trong cửa hang một chút không quá chiều dài của cái móng tay, nhưng vừa mới đâm vào Đinh Nhị Cẩu cảm giác được cái hang thịt động nhỏ, như là dốc sức liều mạng co rút lại, tựa hồ đang ngăn trở dị vật xâm lấn, mỗi một lần nhẹ nhàng đụng vào chỉ đến như thế rồi dừng lại, cũng có thể cảm giác được nơi cửa hang mẫn cảm nhỏ bé của Lăng Sam khẩn trương một hồi co rút lại.
– Anh.. nhè nhẹ…thôi…
Lăng Sam phát ra tiếng nói rêи ɾỉ thật thấp giọng như là ngủ mớ….
Cổ họng Đinh Nhị Cẩu ở bên trong khô khốc một chút nước bọt nuốt vào cũng đều không có, hắn cúi người thấp xuống, chuyển cái đầu mình đến dưới háng của Lăng Sam, đem hai cái chân trắng của cô tách rộng ra, vùi đầu thấp xuống sát cái âm hộ cô, hắn chậm rãi ngắm nhìn, chỉ thấy hai bên mép nhỏ hồng hồng đang sung huyết làm căng lớp da non sáng bóng, thấp thoáng một mùi pha lẫn giữa lổ tiểu và cửa miệng huyệŧ nồng nồng xốc vào mũi hắn, có vị mằn mặn, vị khai nhạt, vị hăng hắc hòa lại thành một liều thuốc kíƈɦ ŧɦíƈɦ giống đực cực kỳ hiệu quả.
– Ui…
Lăng Sam đột nhiên cảm giác được đầu lưỡi nham nhám của Đinh Nhị Cẩu liếm lấy thoáng cái trên cái khe thịt nhỏ bé mẫn cảm, lập tức cô cũng có chút kinh hoảng nói:
– Anh..lại..liếm nữa..ui…. đừng liếm giờ..không có..sạch đâu…ui…!
– Không sao..anh thích mà….!
Đinh Nhị Cẩu nói xong, cả cái đầu đều dán lên âm hộ Lăng Sam, cái miệng kê trực tiếp đến ngay cửa miệng huyệŧ, đầu lưỡi linh hoạt liếm tới liếm lui, ngẫu nhiên cuộn đầu lưỡi lại lại rồi chui vào hang động cấm địa, nhẹ nhàng trêu chọc lấy vùng thịt non mẫn cảm mềm mại, khi khi rà lưỡi dọc cái khe thịt liếm lấy vài cái trên đầu hạt le be bé, không lâu sau đó, hắn thấy hai chân của Lăng Sam bắt đầu có chút phát run rồi.
Cho dù Đinh Nhị Cẩu cũng chỉ là dùng đầu lưỡi liếʍ ɭáρ và đôi tay sờ soang trên thân thể Lăng Sam, nhưng chỉ cấn bấy nhiêu thôi cũng đủ để cho tấm thân xử nữ Lăng Sam kɦoáı ƈảʍ từng một đợt sóng tiếp nối một đợt sóng đánh úp lại, toàn bộ đầu óc của cô trống rỗng, không còn một chút năng lực suy nghĩ, theo bản năng cô vươn đôi tay ra dùng sức án lấy đầu Đinh Nhị Cẩu dí sát vào cái âm hộ còn non của mình, tựa hồ muốn đem đầu hắn nhét vào ở bên trong thân thể của mình, loại cảm giác này so với chính bản thân cô có những khi dùng tay tự thủ dâʍ còn kíƈɦ ŧɦíƈɦ suиɠ sướиɠ hơn không biết bao nhiêu lần…..
Tay của Lăng Sam cũng đã đang phát run, có chút khống chế không nổi, những đầu ngón tay bấu chặt vào đầu Đinh Nhị Cẩu làm da đầu hắn có chút thấy đau, nhưng bất quá chỉ làm Đinh Nhị Cẩu hưng phấn thêm mà thôi.
Hắn tiếp tục nhấm nháp lấy hương vị trên cái âm hộ của cô, vừa ngậm chặt, vừa đá lưỡi trái phải, rồi lên xuống trên viên thịt nhỏ nhạy cảm huyệŧ, Lăng Sam đã không còn cách nào nhẫn nại chịu đựng nỗi sự hưng phấn của mình, cô thở gấp dồn dập, bụng hóp lại co rút từng hồi, một luồng sóng mãnh liệt kɦoáı ƈảʍ đánh sâu vào khiến cho cô không ngừng rêи ɾỉ, càng lúc càng lớn, tiếng thở dốc càng ngày càng nặng, thỉnh thoảng phát ra không cách nào khống chế được.
– Ui..ui…anh..ơi…ui…a…..
Lăng Sam say đắm trong cơn sướng khoái mãnh liệt đánh sâu vào, sớm đã quên hết thảy, chỉ hy vọng Đinh Nhị Cẩu dùng sức, dùng sức lại dùng sức gϊếŧ chết chính mình đi, trên gương mặt thùy mị tràn đầy mê say khoái hoạt, toàn thân mồ hôi lấm chấm tươm ra, từ miệng cửa hang u cốc, hai bên mép nhỏ giờ đã sưng dầy lên nổi lên một màu hồng đỏ, một dòng nước suối dịch nhờn dễ chịu không ngừng trào chảy ra bên ngoài cơ thể. ………………………………
– Á…anh…anh…
Một tiếng rêи ɾỉ kéo dài, từ trong huyệŧ Lăng Sam chợt co rút run rẫy từng cơn, âm tinh trong nháy mắt từ trong đáy huyệŧ xì xì trào ra, tiếp theo, cả thân thể mềm mại của cô bắt đầu kịch liệt co quắp…
Lúc này Tư Gia Nghi ở trong xe cũng đang uyển chuyển cắn chặt bờ môi nhăn chặn tiếng rêи ɾỉ, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy, giữa hai chân ngay cửa miệng huyệŧ, hai ngón tay ngọc cắm sâu bên trong huyệŧ cũng run lên, cơn bão du͙ƈ vọиɠ đẩy cô dâng cao, rồi không ngờ một cơn cực khoái như sóng biển cuốn tới, hoa tâm mở rộng âm tinh cũng cuộn theo mà trào ra, hai cô gái không hẹn mà cùng đạt đến cực khoái cùng một lượt kêu lên.
– Á…a….
– Ui….ui…anh ơi….
Lăng Sam lần này cơn cực khoái đến làm âm tinh phun ra liên tục thật sự lâu, thân mình cô như ưỡn ngửa ra không ngừng run rẩy, Đinh Nhị Cẩu tham lam, say mê mút sạch từng giọt âm tinh trắng sữa tanh tanh như đang uống một giòng sữa ngọt ngon lành từ trong thân thể Lăng Sam tiết ra…..
Vài phút sau, Tư Gia Nghi lắc đầu như vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra với bản thân mình, rồi nổ máy lái xe đi…
Tiếng xe chạy làm Đinh Nhị Cẩu và Lăng Sam choàng tỉnh, cả hai luống cuống chỉnh đốn lại y phục rồi bước vội ra bên ngoài…………………………………………..
…………………………………………………………………………..
Hai người tìm đến một tiệm ăn ở gần trường học:
– Em muốn ăn gì cứ việc gọi, cứ kêu nhiều món ăn vào, nếu ăn không hết thì lát nữa gói mang về trường .
Đinh Nhị Cẩu dặn dò .
– Vậy được rồi , tương gà , tương vịt , tương chân heo v.v . . .
Đinh Nhị Cẩu nghe cô gái gọi xong thiếu chút nữa cười nghiêng ngửa, nhưng rồi nhớ đến Lăng Sam sắp chuẩn bị thi đại học nên hỏi cô chuẩn bị thi vào ngành nào…
– Em đây giờ cũng chưa biết thi vào ngành nào, hiện tại cứ rối mù, cả ngày cùng đồng học cứ thảo luận bàn tán nên học ngành nào, riết rồi muốn điên rồ luôn.
– Ừ, nếu thế thì học kế toán ngân hàng đi, chờ em tốt nghiệp , anh sắp xếp công tác cho em…
– Anh Nhị Cẩu, anh nói thật đi, anh định sắp xếp em làm ở đâu? Đừng nói là về lại thị trấn Lâm Sơn làm cho bên tín dụng nông thôn của xã nhe, em cũng nói cho anh biết luôn, em dứt khoát sẽ không về lại thị trấn Lâm Sơn làm đâu, em chỉ muốn ở lại Bắc Kinh hoặc là Thượng Hải những thành phố lớn làm việc mà thôi.
– Không có vấn đề , chúng ta ăn cơm trước đi , vừa ăn vừa nói chuyện …
Nhưng lời còn chưa nói hết thì điện thoại di động Đinh Nhị Cẩu reo , hắn lấy ra xem thì ra là Phó Phẩm Ngàn gọi tới .
Đinh Nhị Cẩu nhìn Lăng Sam , do dự một chút rồi nghe điện thoại.
– Alô chị khỏe chứ, có chuyện gì sao?
Đinh Nhị Cẩu hỏi nhỏ .
– Anh ấy đi rồi , vừa mới ra đi.
Phó Phẩm Ngàn giọng nói rất thấp …
– Chị cần tôi phải làm cái gì đây?
Đinh Nhị Cẩu cũng thấp giọng hỏi .
Lăng Sam cũng cảm giác được tâm trạng Đinh Nhị Cẩu hơi kỳ lạ , vì vậy cô đình chỉ gọi món ăn , chăm chú nhìn Đinh Nhị Cẩu .
– Tôi hy vọng cậu qua đây giúp đỡ giùm tôi…tôi . .tôi…
– Được, biết rồi , tôi đến ngay.
Đinh Nhị Cẩu nói xong cúp điện thoại .
– Anh có việc sao?
Lăng Sam hỏi.
– Thực xin lỗi em Lăng Sam, một người nhà của bằng hữu anh chết , anh phải lập tức đi đến nhìn xem , em cứ ở chỗ này ăn cơm trước đi , còn dư lại thì em đóng gói mang về trường ăn , đây là 2000 đồng , tự đón xe trở về được không em.
– Được, anh nhanh đi đi , trên đường cẩn thận một chút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.