Thấy trước mắt hoàn cảnh bi đát như vậy, Đinh Nhị Cẩu thấy mình đến đây thật là đần độn vô vị , mới vừa rồi hắn cho rằng đây là một lần may mắn diễm ngộ , hoặc là giống như là Kha Tử Hoa đã nói, đây là hành trình săn được một “ bò lạc “, nhưng bây giờ xem ra chuyện này không chỉ có mất tiền, mà hiện tại Đinh Nhị Cẩu đã không còn có nổi bất kỳ hứng thú gì nữa.
– Cậu uống tạm ly nước đi, trà không có.
Phó Phẩm Thiên đem một ly nước sôi đặt ở trước mặt Đinh Nhị Cẩu , chính mình thì ngồi đối diện với hắn, ánh mắt của cô như lãng tránh hắn , dù sao đây là một chuyện sĩ nhục mà cô lần đầu tiên trong đời phải làm như vậy.
– Anh ta là chồng của chị ?
– Ừ.
– Bệnh gì?
– Thận hư, giai đoạn cuối!
– Còn có thể trị liệu cách nào khác nữa được không?
Phó Phẩm Thiên cắn môi lắc đầu, không nói gì, nhưng tâm trạng tương đối ổn định như là chấp nhận sự thật, trong lúc này Đinh Nhị Cẩu không biết nên an ủi người đàn bà này như thế nào.
Nhưng cũng thấy được tinh thần của Phó Phẩm Thiên rất kiên cường, nhưng giữa hai lông mày của cô thì in đậm nét mệt mỏi,chứng tỏ người đàn bà này đã đi đến giữa lằn ranh chuẩn bị sụp đổ .
Đinh Nhị Cẩu vừa định an ủi nói điều gì đí, thì cánh cửa phòng ngủ ở gian kế bật mở, , một cô bé ôm cái gối in hình con gấu Koala mắt nhắm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497678/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.