Thành Công rất thích tính tình của Đinh Nhị Cẩu, loại hảo cảm đến từ lúc nào, chỉ sợ chính Thành Công cũng không biết, cho nên khi nghe Kha Tử Hoa nói Đinh Nhị Cẩu có chuyện cần nhờ vả, Thành Công liền quyết định nếu có thể giúp được việc hay là không đi nữa, cũng phải biểu hiện thái độ nhiệt tình, nếu cuối cùng việc Đinh Nhị Cẩu nhờ không làm được ít nhất thì Đinh Nhị Cẩu cũng không có điều gì mà phải trách móc với sự nhiệt tâm của Thành Công.
– Ngồi tự nhiên, muốn uống gì tự lấy nhé!
Ba người tới hội sở Anh Hoa, bước vào một cái phòng rộng lớn, căn phòng này bình thường không có mở cửa dành cho người ngoài, chỉ có Thành Công mỗi khi chiêu đãi bạn bè thì mới sử dụng.
– Ừ… Nhị Cẩu , nơi này rượu vang đỏ ngon lắm, làm một ly đi!
Kha Tử Hoa nói.
– Thôi mang đến một ly cà phê đi, thứ rượu Tây kia tôi uống không quen, chỉ có anh là học đòi, anh mà hiểu được rượu vang đỏ ngon đến như thế nào sao, gặp người ta uống , anh cũng bắt chước uống, chẳng khác nào chà đạp loại đồ uống này.
Thành Công cười cười không nói chuyện, lấy điện thoại di động ra bắt đầu gọi điện thoại, Đinh Nhị Cẩu cùng Kha Tử Hoa thấy vậy đều tự giác nói nhỏ tiếng lại , cú điện thoại này là gọi cho trưởng công an huyện Hải Dương Trần Quân Vĩ đấy, Thành Công biết làm người ngay ở chỗ này, tôi đã hết sức giúp cho cậu, bằng chứng rỏ ràng là có nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497676/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.