CHƯƠNG 162 : KÉO BÈ KẾT PHÁI.
Lúc này Đinh Nhị Cẩu cùng với Đỗ Sơn Khôi ở cùng một chỗ trong thị trấn .
– Anh Sơn Khôi , ông thầy của anh đưa cho em quyển Âm Dương chó chết gì đó, em xem chẳng hiểu gì cả, anh nếu có trở về gặp ông ấy, thì thay mặt em cầu xin, nói với thầy dạy cho em một ít thế võ lợi hại, mẹ kiếp, lần trước tại tỉnh thành thiếu chút nữa bị mấy tên côn đồ đánh chết , rồi tại viện kiểm sát , thằng khốn nạn Viên Phương kia nữa , em thề sớm muộn gì cũng phải trừng trị hắn ta một trận !
Đinh Nhị Cẩu hằn học nói với Đỗ Sơn Khôi.
Đỗ Sơn Khôi vừa cười, vừa nhìn ra phía ngoài đường nói :
– Hì.. với tư tưởng này của em, thầy anh chắc chắn sẽ không dạy võ cho em đâu , người khác học võ là vì cho thân thể tráng kiện khỏe mạnh, còn em muốn học võ là vì muốn tranh đấu tàn nhẫn, đây là điều tối kỵ của người học võ, cho nên nếu em muốn học võ thì phải khiêm tốn lại, khi nào thấy em trầm ổn, có thể thầy anh nhất định sẽ dạy cho em !
– Thật không ? Vậy hôm bữa thầy của anh đã nói em với độ tuổi như bây giờ, không thích hợp để luyện võ, vậy phải làm sao?
– Nói về Đạo gia có đôi khi là rất là huyền ảo đấy, để thử xem sau này nên chọn lựa như thế nào để phù hợp với thân thể em, niên kỷ dù lớn hơn nữa cũng có hi vọng ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497651/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.