Lưu Hương Lê hít một hơi thật sâu, bàn tay nắm lấy thân ƈôи ŧɦịŧ run run, nhẹ nhàng êm thấm nhét vào đối với cái huyệŧ sớm đã hé miệng, sau đó, nàng ngẩng hẩy cái mông lùi lại hơn một chú, một tiếng hừ nhẹ từ cô họng, ƈôи ŧɦịŧ đã trượt đến trong huyệt động của cô, ƈôи ŧɦịŧ hướng vào bên trong huyệŧ đè nặng, , Lưu Hương Lê thân thể không tự chủ được run rẩy.
Cảm giác này quá quen thuộc, làm một người đàn bà bình thường có nhu cầu thém khát tính dục, giây phút sương khoái như thế này Lưu Hương Lê chờ đợi quá lâu rồi,gần hai ngàn ngày, không biết là tự lúc nào bắt đầu, Lưu Hương Lê trong giấc mơ đã muốn lấy cảm giác như thế này….
Gần hai ngàn ngày trôi qua, cô rất cần ƈôи ŧɦịŧ đàn ông! Bởi vì, cô chỉ là một người đàn bà bình thường chứ không phải là thần thánh.
Cơn nứиɠ bùng nổ như núi lửa phun trào, khi ƈôи ŧɦịŧ vừa chen lọt vào trong huyệŧ của mình, Lưu Hương Lê đã không kịp chờ đợi, ngay lay động chuyển động hạ thể của mình, cô sợ đánh thức Đinh Nhị Cẩu, động tác nhẹ nhàng, nhưng dù rất nhẹ nhàng nhưng có sự giới hạn của nó, thuở ruộng hoang khô cằn hạn hán đã lâu, cơm mưa rào mới thấm ướt chưa qua một, hai phút, thân thể đã không nhịn được nữa, cổ họng đã nho nhỏ rêи ɾỉ nỉ non, động tác co rúm cũng là rất thận trọng, Lưu Hương Lê cong lưng, hẫy cái mông đối với Đinh Nhị Cẩu trong cơn ngủ mê, mượn bắp thịt mông khống chế chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497566/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.