Đinh Nhị Cẩu thấy thế nên nói ∶
– Ồ.. ẩm ướt như thế, vậy hãy để cho tôi tới giúp cô nhé!
Hà Oanh Nhi sợ hãi lại thút thít nỉ non cầu khẩn, Đinh Nhị Cẩu liền điều chỉnh tốt tư thế ngồi xổm sau mông đít của Hà Oanh Nhi, lúc này hắn đã kéo cái qυầи ɭóŧ trắng xuống dưới để một bên trên mắc cá chân Hà Oanh Nhi, cô xấu hổ ủy khuất tiếp tục rơi lệ, nhưng cũng không khỏi không thuận theo ý hắn, trước tiên bàn tay hắn vuốt ve cái mông cô như chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật, rồi từ bên trên phủ bóp, ngón tay lại ngả vào trong cái khe ẩm ướt mò lấy một phen, Hà Oanh Nhi cái váy được vén ;ên quá thắt lưng, cái mông đít đang trần trụi như đứa bé, thân thể căn bản không cách nào phản kháng được đối với sự khinh bạc của Đinh Nhị Cẩu, bàn tay của gã đàn ông đang tại giữa háng với bắp đùi cô đang xoa bóp, khiến Hà Oanh Nhi nhịn không được vất vả nhíu mày nhăn mặt, nương theo là làn hơi thở dốc dồn dập, thân eo mảnh cùng mông tròn vểnh lên cao không ngừng run rẩy hơi chút động đậy.
Đinh Nhị Cẩu lúc này đã xoay người, ngữa cúi mặt dí sát vào cái âm hộ giữa hai đùi Hà Oanh Nhi đang tách ra, một mùi tanh tưởi chua chua rất hôi, nồng nặc đậm mùi dâʍ ɖu͙ƈ như xộc thẳng vào lổ mũi của hắn, ngay cả c̠úc̠ ɦσα cô cũng phảng phất có mùi vị ô uế, cũng phải thôi, vì phụ nữ ở vùng nông thôn chuyện vệ sinh chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497560/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.