– Nàng hài lòng chứ ?
Nhà mới của Lý Kiến Thiết cơ bản đã làm xong, Đinh Nhị Cẩu đã cho thợ nghỉ hết, ngay cả Trần Nhị Đản cũng bị hắn đuổi về, hiện tại trong nhà chỉ còn hắn và Lý Phượng Ny.
Nắng xuân rực rỡ, dọn dẹp sạch sẽ nhà cửa, Lý Phượng Ny cũng không để ý rằng vừa rồi Đinh Nhị Cẩu đã khóa trái cửa. Cổng rộng, tường cao như vậy, nếu không dùng thang thì đừng có mơ mộng đòi ra khỏi nhà.
– Vâng, quá tốt rồi, hiện tại ta chỉ lo lắng khi cha trở về có thể ở quen nhà hay không thôi!
– Nàng đã nói chuyện của chúng ta với cha rồi sao ?
– Vâng, ta không nói, nhưng cha hỏi. Chuyện đầu tiên cha hỏi sau khi tỉnh lại là tiền đâu ra mà trả viện phí !
– Không phải chuyện tiền nong, chuyện của ta và nàng cơ.
– Nói rồi, sửa nhà tiêu nhiều tiền như vậy, tiền khám chữa bệnh cũng không ít, ta không gạt được, đành phải nói thật với cha. Cha nghe xong, vài ngày liền không thèm nói chuyện với ta. Về sau, cha mới nói với ta, không nên bắt ngươi phải kết hôn với ta, tiền xem bệnh, tiền sửa nhà, ân tình như vậy cha trả không nổi.
– Cha trả không nổi, vậy còn nàng mà! Nói xong, Đinh Nhị Cẩu dùng tay kéo hông của Lý Phượng Ny, ôm nàng vào lòng.
– Ngươi á! Chỉ thế là tài, biết giờ là mấy giờ rồi không? Làm vậy người khác thấy được họ cười cho!
Lý Phượng Ny ngại ngùng nói, khiến cho Đinh Nhị Cẩu càng đắc chí.
– Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/497549/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.