Thôn Lô Gia Lĩnh tuy rằng nhiều người, nhưng cấp thôn tổ chức lại không một ai có bản lĩnh, trong thôn này có mấy dòng họ, luôn làm theo ý mình, cứ vừa đến thời điểm bầu cử là nảy sinh rối loạn, không đến mức gϊếŧ người phóng hỏa, nhưng chuyện trộm gà trộm chó là chuyện thường. Mà nhà Lý Lão Xuyên bị mất bò chính là trong bối cảnh như vậy bị trộm, bởi vì lại sắp đến lúc tuyển cử thôn ủy hội.
– Trưởng đồn, chúng ta cứ như vậy đi lại ở trong thôn, phỏng chừng có đi mãi cũng không được gì đâu
Trương Cường nhìn Hoắc Lữ Mậu nói.
– Đúng vậy, nếu ở trong thôn có thể tìm được bò, thì họ muốn chúng ta tới đây làm gì, tự bọn họ chính mình cũng tìm được, tôi xem thôn Lô Gia Lĩnh sắp có mưa gió tới.
– Sao vậy đồn trường, có đại sự sẽ phát sinh sao?
Đinh Nhị Cẩu sốt ruột lên hỏi tới.
– Như thế này, chúng ta tách ra, tự mỗi người đi đến các nhà trong thôn hỏi qua một chút xem, coi như là điều tra, tìm được hay không thì chưa biết, nhưng là ít nhất có thể làm bứt dây động rừng, chứng tỏ chúng ta đã bắt đầu chú ý chuyện này, mặc dù là con bò tìm không thấy, trong khoảng thời gian ngắn sắp tới sẽ không thể phát sinh chuyện khác nữa .
Hoắc Lữ Mậu không để ý đến câu hỏi của Đinh Nhị Cẩu, tiếp tục trực tiếp phân công nhiệm vụ.
Ba người tách ra, tự đi một mình, con voi không chui lọt qua được lổ kim, Hoắc Lữ Mậu làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/268372/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.