-Như thế nào, có phải anh cho rằng mình có thể trao đổi điều kiện à?
Đinh Trường Sinh lên xe chở tù, ngồi đối diện Hạ Phi, nói.
-Đinh Trường Sinh, cậu thật đúng là mang thù dai a, năm đó ở Hải Dương, không phải là tôi muốn hãm hại cậu, đó là do Lâm Xuân Hiểu muốn lấy lòng chú của tôi, cho nên mới làm cho cậu chịu tội thay, có bản lĩnh thì đi tìm Lâm Xuân Hiểu, chứ cùng tôi phân cao thấp có ý tứ gì sao?
Hạ Phi hỏi.
- Sự tình trước kia, đều trôi qua rồi, tôi phân cao thấp với dạng người như anh thật đúng là không có ý nghĩa, tôi hiện tại muốn biết, bản vễ dưới tầng hầm đang ở tại nơi nào? Để mở cửa các thông đạo có thể đi vào bên trong tầng hầm thì phải dung cách nào? Anh đương nhiên là chuẩn bị sẵn cho mình đường thoát thân, nói đi, nói tất cả mọi người đều thoải mái, bây giờ là ba giờ sáng hơn, anh cũng tốt nghỉ ngơi…
Đinh Trường Sinh, hỏi.
-Nếu tôi không nói sao?
Hạ Phi ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Đinh Trường Sinh, có chứa mui vị kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Đinh Trường Sinh không nói gì, chân duỗi hướng phía trước, vừa vặn dẫm lên chân Hạ Phi, người khác nhìn không thấy tới, trong xe mặc dù có đèn, nhưng ngọn đèn chỉ lờ mờ, Lưu Chấn Đông nhìn thấy trong này u ám, chỉ thấy này hai người đang trợn trừng nhìn đối phương, nhưng Lưu Chấn Đông nhìn ra được, khuôn mặt Hạ Phi bắt đầu liên tục không ngừng tuôn ra những giọt mồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/2613906/chuong-2320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.