Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 2182

-Lưu Chấn Đông, đây là ý gì?

Hạ Phi tuy rằng bị còng tay tại phía trên ghế dựa, nhưng khí thế vẫn là muốn ngăn chặn Lưu Chấn Đông, cho nên nói lời nói đến không khách sáo chút nào, còn mang theo một tia uy hϊếp.

-Không có ý gì, tôi mời Hạ lão bản đến đây, chỉ muốn biết một sự kiện, mấy ngày hôm trước, tại trường cấp ba khu Bạch Sơn có một nữ sinh mất tích, dựa vào kết quả điều tra của chúng ta, nữ sinh kia thường xuyên đi đến câu lạc bộ của ông để vui chơi, nhưng có một ngày sau khi đi vào, thì không còn có đi ra, Hạ lão bản, mọi người đều là minh bạch, chỉ cần giải thích để chứng minh ông là vô tội

. Lưu Chấn Đông hai chân tréo nguẩy, nói.

-Lưu Chấn Đông, anh đừng có ra vẻ với tôi, lão tử không để mình bị đẩy vòng vòng đâu, tôi là người nào thì anh rất rõ ràng, nếu muốn còn sống, tốt nhất đem lão tử thả ra, nếu không, tôi cam đoan anh chết không có chỗ chôn .
Hạ Phi vẫn là hung hăng nói.

- Ha ha, ông ngủ mơ sao? Hiện tại cũng không có ở tại Bạch Sơn, mà là Hồ Châu, tại một đại điếm bí mật, ông nghĩ còn có thể trở về sao? Hạ Phi, ông cũng là người thông minh, không cần phải long vòng nhiều như vậy, thành thật nói cho tôi biết, nữ sinh kia bị làm sao vậy? Chết hay vẫn là sống? Đang bị cái gì rồi?

Lưu Chấn Đông hướng dẫn từng bước hỏi.

-Tôi không biết, Lưu Chấn Đông, anh đừng có chụp mũ trên đầu lão tử, vẫn là câu nói kia, lão tử không phải là người dễ chọc, anh không nên giở ra cái bộ dạng này với tôi..

Hạ Phi vẫn là ngoan cố, lúc này hắn đang nghĩ, là ai tiết lộ tin tức, nhớ tới An Nhân mất tích, có phải hay không là An Nhân cũng đã bị bắt, nếu là như vậy, thì mình sẽ có khả năng thật nguy hiểm.

-Tốt lắm, còn có điểm cốt khí, bất quá tôi làm cảnh sát lâu năm nhiều như vậy, thật đúng là không ai dám ở trước mặt tôi dám tự xưng lão tử, cậu giáo huấn cho hắn một chút biết cách ăn nói thế nào đi.. .
Lưu Chấn Đông nháy mắt với tên cảnh sát đi cùng mình…

Lưu Chấn Đông cùng người huynh đệ này đều là xuất thân từ đội cảnh sát phóng chống ma túy, năm đó đều là theo lấy đội trưởng Lôi Chấn, đối với đám mua bán ma túy thuốc phiện có thể nói là hận thấu xương, cho nên khi bắt được một tên mua bán ma túy thuốc phiện nào, vì lấy khẩu cung, có thể nói là nắm giữ rất nhiều thủ đoạn tra tấn có hiệu quả, tuy rằng qui định không cho tra tấn bức cung, nhưng không hề nghi ngờ, đây là thủ đoạn lấy khẩu cung hữu hiệu tốt nhất, có một số người cùng nói đạo lý là bất thông…

Tên thuộc hạ đến ngoài cửa, cầm lấy vào thùng dụng cụ, rồi lấy ra cầm lấy một cái kìm hướng đến Hạ Phi.

-Này…này… muốn làm gì, đây là làm trái pháp luật , các người không thể tra tấn bức cung, không được, tôi muốn tố cáo các người, tố cáo….
Hạ Phi nhìn đến gia hỏa kia cầm lấy cái kìm nhổ đinh hướng phía mình ép đến, muốn chạy lại chạy không được….

-Á….a….

Từ trong hầm trú ẩn bí mật truyền đến tiếng kêu thảm của Hạ Phi, nhưng phía bên ngoài thì nghe không được, cái hầm trú ẩn này lộ ra thật sự khϊếp người.

Thuộc hạ Lưu Chấn Đông đem cái kìm nhổ đinh theo từ trong miệng Hạ Phi rút ra, kẹp lấy một cái rang dính đầy máu, không phải là răng cửa, mà là mặt sau răng cấm, sở dĩ nhổ lấy răng cấm, đó là không muốn để người vừa nhìn thấy liền biết là bị tra tấn, thứ hai nhổ răng cấm so với răng cửa thì đau hơn rất nhiều.

- Bọn khốn kiếp kia, tao không tha cho bọn mày đâu, tao đi ra ngoài sẽ không tha cho bọn mày…

Hạ Phi nói chuyện hữu khí vô lực, miệng phun đầy bọt máu, hai mắt bởi vì tức giận, đều nhanh muốn lồi ra ..
-Ừ…., nhìn miệng vẫn là rất cứng rắn, đem cái rang khác nhổ đi, nhớ kỹ, chậm rãi nhổ từ trong ra ngoài, rồi từ dưới lên trên, nhìn thây tay của cậu còn chậm quá, chắc đã lâu rồi, không còn có làm cái việc này…

Lưu Chấn Đông nhìn thuộc hạ của mình kẹp lấy một cái răng, cười nói.

-Đúng vậy a, đã lâu không làm qua, cho nên kỹ thuật nhổ rang sút kém hơn trước, không có biện pháp, việc làm này phải luyện tập mới được, đến lúc quen tay thì mới hay việc được..

Tên thuộc hạ giống như là không có việc gì, vừa nói chuyện, một bên dùng tay nắm chặt lấy cổ Hạ Phi, đem cái kìm nhổ đinh lại đưa vào trong miệng của hắn.

Lại là hét thảm một tiếng, Hạ Phi bên phải phía dưới răng cấm cũng bị nhổ ra, miệng đầy bọt máu thực là dọa người, nhưng Lưu Chấn Đông vẫn bất vi sở động, lấy ra điện thoại, chuyển đến đoạn phim kia, truyền phát cho Hạ Phi nhìn xem...
Hạ Phi vừa nhìn, suýt chút nữa ngất đi, trách không được những người này dám đem mình mang đến đây, nguyên lai là quả thật có phim quay lại, hơn nữa còn bị cảnh sát nắm giữ, tâm hắn bắt đầu trầm xuống, chậm rãi chìm đến đáy cốc.

-Chúng ta đều biết, người không phải là ông gϊếŧ, nhưng thi thể là do ông xử lý, đang để tại nơi nào?

Lưu Chấn Đông nhìn Hạ Phi, hỏi.

-Người không phải là tôi gϊếŧ , tại sao anh không đi bắt kẻ gϊếŧ người?

Hạ Phi vốn cho rằng có Lâm Bình Nam ở phía trước ngay, mình chỉ là xử lý thi thể, không có bao nhiêu tội, chỉ cần là bọn họ không dámđộng đến Lâm Bình Nam, như vậy thì mình vẫn là an toàn tính mạng .

Nhưng lấy địa vị của Lâm Bình Nam, nếu dám động đến Lâm Bình Nam, đó mới là dám ăn gan hùm mật gấu, đó chính là thật không muốn sống, Hạ Phi nghĩ đến như vậy.
-Ông nói cũng đúng, chúng ta phải bắt kẻ gϊếŧ người, nhưng có một số việc luôn có ngoại lệ, đoạn phim này, cũng có mấy tình huống, chúng ta chỉ cần cắt nối biên tập lại phim thì sự việc ai là kẻ gϊếŧ người sẽ là khác nhau, đối với tôi mà nói, chỉ cần đem đoạn phim ông xử lý thi thể thì coi như đủ chứng cớ gϊếŧ người là được rồi, cho nên, chúng ta đang đợi, đang đợi ông khai ra tất cả, thì đến lúc đó, ông mới có khả năng không có chịu tiếng xấu thay cho người khác, ông suy nhĩ lại đi …

Lưu Chấn Đông am hiểu sâu về các vấn đề thẩm vấn liền công tâm chi đạo.

-Anh nói cái gì, các người muốn tôi chịu tiếng xấu thay cho người khác sao? Các người...

Hạ Phi muốn điên rồi, hắn cảm thấy mình đã là đủ vô sỉ, như thế nào còn có kẻ so với mình càng vô sỉ hơn?
-Không có biện pháp khác, bởi vì địa vị của ông không có giống như Lâm Bình Nam con nhà thế gia, chú của ông bất quá chỉ là chủ nhiệm tổ chức cán bộ thuộc địa cấp thành phố, nếu như Lâm chủ tịch trao đổi qua với chú của ông, hắn là chú của ông cũng sẽ đồng ý với phươn án chịu tội thay này, còn Kha Tử Hoa làm kẻ thay thế lại không được, hắn chỉ có tham dự về việc xử lý thi thể, còn việc khác thì không có quan hệ, ông thấy tôi nói đúng không?

-Các người không thể làm như vậy, sát nhân là phải mất đầu, tôi có thể cùng các người hợp tác, nhưng tôi tuyệt sẽ không thừa nhận chính mình gϊếŧ người.

Hạ Phi không phải là chưa từng gϊếŧ người, nhưng không có người nhìn thấy,còn lúc này đây không giống, đây là bằng chứng, nếu như chính mình không thoát khỏi được chuyện này, thì có khả năng sẽ bị đưa lên đoạn đầu đài .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.