-Đẹp thật không?
Tần Mặc xấu hổ hỏi.
-Xinh đẹp, như từ trong bức họa đi ra vậy .
Đinh Trường Sinh ánh mắt nhìn chằm chằm nữ nhân trước mắt này, nàng đã trở vợ của mình, hắn muốn nói cho cha mẹ mình trên trời có linh thiêng, con rốt cục cũng đã cưới được nàng dâu cho các người rồi.
-Anh không thể nói thêm lời khác sao ? Bình thường thì thấy rất biết cách nói chuyện?
Tần Mặc liếc Đinh Trường Sinh, hờn dỗi nói.
-Bình thường lúc cần thì anh mới nói, nhưng là lúc này, im lặng là vàng… .
Đinh Trường Sinh nhích đến gần, đem mấy sợi tóc rối trên trán mái tóc nàng ôn nhu vuốt gọn.
-Cái y sườn xám này là lúc mẹ em kết hôn đã đặt may, thuần thủ công, em mặc vào thì vừa vặn, anh nói xem có phải là thiên ý?
Tần Mặc nói.
Đinh Trường Sinh tính toán, đúng là đồ tốt, nếu chiếu theo lời Tần Mặc nói như vậy, cái sườn xám này ít nhất cũng có đã ba mươi năm, mà vẫn còn xinh đẹp như mới, đúng là đồ đặt may ngày trước khác với trong cửa hiệu bây giờ …
-Không thể ngờ được mẹ vợ năm đó cũng xinh đẹp như vậy .
Đinh Trường Sinh khen tự đáy lòng.
-Um…, không có đàng hoàng gì cả…
Tần Mặc duỗi tay vặn chặt lỗ tai Đinh Trường Sinh, đương nhiên không có dùng sức, mà là nhẹ nhàng vặn một cái, cái này so với nói là sinh khí, còn không bằng nói là kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Tần Mặc nhẹ nhàng tựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/2613834/chuong-2286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.