Chương trước
Chương sau
Nếu tôi viết kịp, thì tối nay có 4 hoặc 5 chương tuyệt hay nhé....CHƯƠNG 2146.

-Lãnh đạo, cháu biết việc này vô cùng nghiêm trọng, trước mắt so sánh về địa vị, đừng nói là chống lại với Lâm Nhất Đạo, hắn bất cư lúc nào cũng có thể bóp chết cháu, nhưng cháu không phải là côn trùng, tương phản, cháu tự mình phải làm bụi gai, hắn nếu muốn bóp cháu, cũng phải suy nghĩ nghĩ đến việc có bị gai đâm vào tay hay không….

Đinh Trường Sinh tỉnh bơ nói, đã đến tình cảnh này, nếu sợ hãi cũng không có bất kỳ tác dụng gì, thời điểm lúc hắn đã tuyển chọn về phía Vũ Văn Linh Chi, thì biết một ngày này sẽ đến, chỉ là không nghĩ tới lại đến nhanh như vậy, thế cho nên một chút bày binh bố trận gì cũng đều chưa kịp bày ra.
-Ừ…., đao kê phía trên cổ cũng không cúi đầu, đó là khí phách nam nhân, chính là vừa đến đây, thì dường như Lâm Nhất Đạo đã chú ý đến cháu, cho nên làm việc gì cũng phải cẩn thận, đừng để bị hắn bắt nắm được cái chuôi, có thể trong thời gian ngắn hắn chưa động tới cháu, nhưng cháu phải chuẩn bị trước cho mình tình huống xấu nhất.. .

Thạch Ái Quốc gật đầu, nói.

-Cháu thì không sao cả, chỉ lo lắng chính là chú, cháu còn trẻ tuổi thì không sao, nhưng chú thì lớn tuổi, lại đang công tác trên tỉnh, khó tránh khỏi những lúc gặp cấp bách phát hỏa, như thế thì không được , cháu còn chờ chú về hưu, để cùng chú đi ra ngoài du lịch, nhìn xem thế giới, cả đời bị nhốt trong thể chế rồi, muốn đi đâu cũng không dễ dàng … .

Đinh Trường Sinh nhìn Thạch Ái Quốc, thâm tình nói.
- Tiểu tử này, ý cháu đây là muốn cho chú dưỡng lão à? Lúc hết công tác, chú còn có quốc gia nuôi lấy, tuy rằng con gái của chú bướng bỉnh, nhưng không đến mức không quan tâm đến chú, bất quá, A Trinh đoạn thời gian gần đây giống như là thay đổi tính tính, nó ra ngoài tìm công tác, đã bắt đầu đi làm, hơn nữa còn say mê thư pháp, mỗi lần về nhà thì bắt đầu luyện tập, cũng không biết là nó gặp cái gì mà trở nên như vậy…

Thạch Ái Quốc cảm khái nói.

-Người nhàn rỗi trong thời gian dài, cuối cùng cũng cảm thấy nhàm chán, cho nên nàng mới tìm chuyện làm… .

Đinh Trường Sinh nghe Thạch Ái Quốc nhắc tới Thạch Mai Trinh, nữ nhân này hắn đã lâu không gặp nàng, không biết bây giờ nàng đang giở trò quỷ gì, nhưng hắn biết Tiêu Hồng vẫn là bị Thạch Mai Trinh vững vàng nắm giữ ở trong tay.
………………………………………………………………………………………………..

Đường Bỉnh Khôn bên trong phòng của mình qua lại dạo bước, theo tình huống vừa rồi, việc này không tầm thường, ông đã tham chính vài thập niên, điểm ấy nhãn lực làm sao mà không nhìn ray? Rất rõ ràng, Lâm Nhất Đạo lần này đến nhất định là vì Thành Thiên Hạc đến…

Kế tiếp Lâm Nhất Đạo còn có sử dụng chiêu trò gì, ông không biết, nhưng nhìn đến lần thị sát này không là chuyện tốt.

Đoạn thời gian này, mãi cho đến ăn cơm trưa, ai làm việc cá nhân của người nấy, Thạch Ái Quốc thì cùng Đinh Trường Sinh đi ra ngoài rồi, Đường Bỉnh Khôn một mình tại bên trong gian phòng suy nghĩ, còn Lâm Nhất Đạo nhân cơ hội này tiếp kiến Thành Thiên Hạc.

-Lâm chủ tịch, ông thị sát cùng lúc Hồ Châu cùng Bạch Sơn, trời nóng mà vất vả cực khổ như vậy, phải chú ý đến sức khỏe a .
Thành Thiên Hạc lời nói này nói ra nghe vô cùng vô sỉ, ông so với Lâm Nhất Đạo thì lớn tuổi hơn, lời này mà có thể nói đi ra, cũng thật sự là làm khó Lâm Nhất Đạo.

-Đúng vậy, tuổi tác cũng không nhỏ rồi, Thiên Hạc, ông so với tôi thì lớn tuổi hơn, ông cũng nên đem thân thể bảo dưỡng cho tốt, thành phố Bạch Sơn còn chờ ông tiến thêm một bước để cống hiến đấy… .

Lâm Nhất Đạo lời này không thể nghi ngờ là đang quăng mồi thơm, kɧıêυ ҡɧí©ɧ Thành Thiên Hạc đang không an phận càng thêm chuyển động.

-Cám ơn Lâm chủ tịch, tôi nhớ kỹ rồi….À… Bạch Sơn có chút thực phẩm đặc sắc, giữa trưa sắp xếp thưởng thức một chút chứ?

Thành Thiên Hạc nhìn Lâm Nhất Đạo đang ngồi tại trên sofa, hỏi.

-Ông ngồi đi, có chút việc tôi muốn trao đổi với ông một chút.

Lâm Nhất Đạo chỉ ghế sofa, nói.
Thành Thiên Hạc nhanh chóng vui vẻ đi tới, cúi người ngồi xuống.

-Đinh Trường Sinh là người như thế nào, ông có hiểu rõ không?

Lâm Nhất Đạo đột nhiên chuyển dời chủ đề, có chút mau, Thành Thiên Hạc trong nhất thời không nhớ tới Đinh Trường Sinh là ai?

-Như thế nào? Ông cũng chưa quen thuộc với cái tên này à?

Lâm Nhất Đạo thấy bộ dạng Thành Thiên Hạc sững sờ, hỏi.

-Chủ tịch, thật ngượng ngùng, ông đột nhiên hỏi, làm tôi không biết nên nói như thế nào…

Thành Thiên Hạc xấu hổ nói.

-Tôi xem tư liệu, khu Bạch Sơn là một khu lớn như vậy, là huyện thị có kinh tế phát triển nhất thành phố, cứ như vậy mà yên tâm giao cho một tên mao đầu tiểu tử sao? Hắn sẽ làm việc như thế nào đây?

Lâm Nhất Đạo hỏi.

Thành Thiên Hạc nhìn sắc mặt Lâm Nhất Đạo, thấy không vui cũng không buồn, nhìn không ra vị Lâm chủ tịch tỉnh, lại quan tâm một bí thư khu ủy, đây là ý gì? Thành Thiên Hạc không rõ trong bụng Lâm Nhất Đạo hồ lô bán thuốc gì đây? Cho nên chưa biết trả lời sao, lẻ nào nói lời hay về Đinh Trường Sinh a? Vạn nhất nói không đúng tâm nhãn của lãnh đạo thì làm sao bây giờ, hơn nữa Đinh Trường Sinh mới đến Bạch Sơn, cũng chưa có làm ra cái điểm sáng nào, nhưng nếu nói Đinh Trường Sinh không tốt, Thạch Ái Quốc lại là lãnh đạo cũ của Đinh Trường Sinh, mình nói Đinh Trường Sinh không tốt, còn không phải là đảo mắt liền liền quan đến Thạch Ái Quốc, mà Thạch Ái Quốc cùng Lâm Nhất Đạo rốt cuộc có quan hệ như thế nào, ai có thể nói rõ được đâu này?
-Có ý tưởng, có quyết đoán, tôi tiếp xúc với hắn không nhiều, nhưng con trai của tôi ngược lại thì có quan hệ tốt..

Thành Thiên Hạc cho một đáp án bề ngoài như vậy.

-Thiên Hạc, tên này có chút liên quan với tôi, nếu ông có thời gian, thật tốt chiếu cố hắn một chút, về phần chiếu cố như thế nào, ông nghe theo lời của tôi mà tiếp đón hắn a.

Lâm Nhất Đạo nói.

Lời này dọa cho Thành Thiên Hạc nhảy dựng, mới bắt đầu còn cho rằng Đinh Trường Sinh cùng Lâm Nhất Đạo có cái gì quan hệ, nhưng đến về sau cân nhắc lại một chút, hình như trong này hương vị không đúng, chiếu cố chính là chiếu cố, như thế nào chiếu cố còn phải nghe ngươi phân phó, điều này liền thấy kỳ quái.

-Hắn bình thường cùng bí thư Đường Bỉnh Khôn đi lại vô cùng gần.

Thành Thiên Hạc nhìn sắc mặt Lâm Nhất Đạo, nói.
-Nếu con của ông cùng Đinh Trường Sinh có quan hệ không tệ, thì tôi muốn biết về toàn bộ thông tin của Đinh Trường Sinh, có thời gian hỏi một chút với con trai ông, rồi làm báo cáo cho tôi, chỉ cần là sự tình nào có liên quan đến Đinh Trường Sinh, tôi đều muốn biết.

Lâm Nhất Đạo nhớ tới Diêm Bồi Công, càng nghĩ đến Vũ Văn Linh Chi, trong lòng lập tức khó chịu, mấy người này có thể nói là làm hắn ăn ngủ không yên.

Ngay tại tối hôm qua, Lâm Nhất Đạo nhận được điện thoại của Trần Bình Sơn, từ kinh thành báo về vị giáo sư về luật kia, cứng mềm không ăn, tuy rằng Trần Bình Sơn có nói rõ ràng đến thân phận của Lâm Nhất Đạo, nhưng đối phương vẫn là một bộ lo công việc của mình, không chút nào đem Trần Bình Sơn để bên trong mắt, điều này làm cho Lâm Nhất Đạo cảm thấy ngoài ý muốn.
Thành Thiên Hạc lúc này thì đã hiểu, Lâm Nhất Đạo cùng Đinh Trường Sinh là có quan hệ, nhưng cái quan hệ này đối với Đinh Trường Sinh mà nói, không là chuyện tốt, chỉ là không biết một tên tiểu Đinh Trường Sinh rốt cuộc như thế nào chọc giận đến Lâm Nhất Đạo, hơn nữa, Thạch Ái Quốc là lãnh đạo cũ của Đinh Trường Sinh, ông ta lần này cùng một chỗ đến lại là vì cái gì đây này?

Thành Thiên Hạc lập tức do dự, mình lựa chọn đứng thành hàng, nhưng không nghĩ bây giờ liền cuốn vào cuộc đấu tranh này, không hề nghi ngờ, chính mình tại bên trong có khả năng làm thành bia đỡ đạn…..

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.