Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 2143.

Trước kia thời điểm tại Hồ Châu, Đinh Trường Sinh mang theo Lưu Chấn Đông và Lan Hiểu San cùng bọn người A Long quyết đấu, Bạch Khai Sơn lúc ấy chết như thế nào, những người này rất rõ ràng, cho nên một khi bọn chúng rơi xuống trong tay cảnh sát, việc này rất khó mà không nhảy ra đến, cho nên, vẫn là tiên hạ thủ vi cường.

-Vậy kế tiếp chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Lưu Chấn Đông hỏi.

-A Hổ mang thuốc phiện đến đưa cho Hạ Phi, cho nên vụ án A Hổ tạm thời cứ báo cáo là liên quan đến thuốc phiện, sau đó đem vụ án này âm thầm hoàn thành không công khai, về ngoại cảnh cố ý để cho A Long thấy được, chuyện có khả năng cùng với Hạ Phi có liên quan, làm được như vậy thì chúng ta chờ tin tức tốt đi a, tuy rằng A Long khả năng quay về đây rất thấp, nhưng A Lang đến đây thì vẫn có thể đấy, nếu chúng ta nhìn thấy người, không cần hỏi lý do, lập tức bắn chết, quyết không thể để cho hắn có cơ hội nói chuyện.
Đinh Trường Sinh phân phó nói.

- Tôi nhớ kỹ rồi.

-Được rồi, thời gian không còn sớm, anh đi về trước đi.

Đinh Trường Sinh đứng dậy đem Lưu Chấn Đông tiễn đưa đến cửa.

……………………………………………………………………………………………

Ngày mai Lâm Nhất Đạo đến, vì lý do an toàn, Đinh Trường Sinh không có liên hệ cùng Diêm Bồi Công, nhưng trong lòng vẫn muốn biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, rồi suy nghĩ, Đường Linh Linh thì đi lên tỉnh thành họp, không biết quay trở lại chưa, còn nếu mình hướng đến Trọng Hải hỏi thăm việc này rõ ràng cho thấy là không thích hợp, cho nên đành nhịn một chút, chỉ có thể là nghe theo mệnh trời.

Đinh Trường Sinh có thể nói là một đêm không ngủ, tại phòng làm việc thức suốt một đêm, ngày hôm sau vừa rạng sáng, về nhà thay đổi quần áo, rồi lập tức lại chạy đến văn phòng, hôm nay Lâm Nhất Đạo đến, hắn xem như là lãnh đạo chủ yếu của khu Bạch Sơn, cho nên phải đi lên tuyến đầu để chào đón .
Có lãnh đạo ưa thích được nghênh tiếp, hưởng thụ cái cảm giác cái loại tiền hô hậu ủng, nhưng cũng có lãnh đạo lại không thích cái loại cảm giác này, lãnh đạo chỉ tìm gặp vài người thân tín, đơn giản xe ít người thưa, để muốn làm chút việc gì cũng đều thuận tiện, hơn nữa giữ bí mật trong công việc được tốt, người càng nhiều càng dễ dàng bị lộ ra những chuyện muốn làm…

Theo hướng tây Hồ Châu tầm hơn một trăm km chính là thành phố Bạch Sơn rồi, nhưng chân chính tới bên trong nội thành Bạch Sơn thì tầm một tram năm chục km, cho nên cứ việc sớm chuẩn bị kỹ càng, sáng sớm đại viện thành ủy bận rộn, lãnh đạo chủ chốt của khu Bạch Sơn cũng đến thành ủy tập hợp.

-Xem cảnh tượng như thế này, thì đón tiếp thực long trọng a, không biết nếu thời điểm bí thư tỉnh đến thì còn sẽ làm lớn đến mức nào đây?
Đinh Trường Sinh nhìn đám người lo trước lo sau, nhìn như nói vô tình, kì thực đối với Lương Khả Ý đang bên cạnh nói.

-Vậy em cứ mời cha chị tới đây một lần đi, đến lúc đó em liền có thể nhìn thấy tình huống đón tiếp như thế nào….

Lương Khả Ý cũng nhìn phía trước không chuyển mắt, chẳng liếc qua Đinh Trường Sinh, nói trở về một câu như vậy, hôm nay nàng mặc một thân váy áo chức nghiệp sáo trang, màu trắng áo sơmi, màu đen cái váy, tràn đầy sức sống thanh xuân đồng thời, lại tản ra một cổ nồng đậm nữ nhân vũ mị, thời tiết tuy rằng nóng, nhưng Lương Khả Ý vẫn mặc một thân đồ chức nghiệp, bất quá làm Đinh Trường Sinh mở rộng tầm mắt chính là cái áo của Lương Khả Ý…,

Bởi vì nguyên nhân là tứ cái áo sơmi, theo từ chỗ cổ áo, thấy rõ ràng trước ngực nàng một mảng lớn da thịt tuyết trắng, hơn nữa, theo làn gió thổi đến, cổ áo nàng có chút lay động, khiến cho làn vải áo trước ngực tiếp xúc với da thịt giống như dính chặt lên, làm cho đôi bầu vυ" của nàng như ẩn như hiện đội thêm cao lên, Đinh Trường Sinh có thể chứng kiến hai bầu vυ" của nàng ngạo nhiên đứng thẳng, rất đầy đặn chen chúc lại với nhau bên trong cái nịt vυ" trói buộc lấy, tạo thành một rãnh sâu thâm thúy mê người, làm cho hắn cảm giác được có chút xúc động khó nhịn.
Bên dưới hạ thân là cái váy màu đen ngang gối, mặc dù là bộ váy áo nhìn qua rất là khéo, nhưng có khuyết điểm là có chút xuyên thấu, nói có chút xuyên thấu, nhưng là xuyên thấu vừa đúng, hơn nữa đòi mạng nhất chính là mặt trước ngực thực thấu, khi ngươi quay sang muốn nhìn, cái gì đều nhìn không tới rồi, cái nịt ngực cũng là màu trắng, Đinh Trường Sinh nổi lên ý da^ʍ, vậy thì bên dưới cái qυầи ɭóŧ cũng màu trắng, nếu được nhìn thấy thì sẽ trông như thế nào đây?

-Chị đây là nói thật, hay là khích tướng em vậy?

-Vậy để nhìn xem em hiểu như thế nào… .

Lương Khả Ý không để lại dấu vết nói.

-Ha ha, thôi đi, tâm tư của đại nhân vật thì em đoán không ra đâu, cho nên cũng lười suy đoán.

Đinh Trường Sinh lại nhớ tới sự tình Lương Văn Tường đối đãi với Dương Phụng Tê, cho nên lúc nào cũng canh cánh trong lòng, người ta đến làm sân ga hổ trợ cho ngươi, ngươi vì chính mình lợi ích, còn ép lấy người ta phải thỏa hiệp.
Đinh Trường Sinh tuy rằng nhìn Lương Khả Ý rất thuận mắt, nhưng nhìn đến anh trai cùng với cha của nàng, tâm lý hắn liền không thoải mái, nhất là Lương Văn Tường, phong cách làm người có vấn đề…..

Người bên thành ủy và ủy ban thành phố hội hợp tại cùng một chỗ, cùng nhau đến giao lộ đường cao tốc nghênh tiếp Lâm Nhất Đạo, mà lúc này, đoàn xe của Lâm Nhất Đạo đang thông hướng đến Bạch Sơn..

Bất quá, làm rất nhiều người đều cảm thấy kỳ lạ, lúc từ Hồ Châu đoàn xe chuẩn bị chạy, Lâm Nhất Đạo lại chủ động mời Thạch Ái Quốc lên xe của mình, Thạch Ái Quốc bất đắc dĩ, trước mặt nhiều người như vậy, không thể không nể mặt mũi Lâm Nhất Đạo, vì thế dưới những đôi mắt nhìn trừng trừng của mọi người, Thạch Ái Quốc ngồi lên xe Lâm Nhất Đạo.
-Thạch chủ tịch, nghe nói ông có một môn sinh rất đắc ý tại Bạch Sơn?

Lâm Nhất Đạo làm như hờ hững hỏi.

-Môn sinh đắc ý? Ha ha, ông nói đúng, đó là Đinh Trường Sinh a, như thế nào…. Lâm chủ tịch cũng biết tên tiểu tử này?

Thạch Ái Quốc sửng sốt, lập tức nghĩ đến lúc tại thành phố Hồ Châu, Lâm Nhất Đạo một mình hẹn gặp Diêm Bồi Công, trong lòng không khỏi bắt đầu cảnh giác…

-Người ưu tú thì lúc nào cũng làm cho người khác phải chú ý đến, Đinh Trường Sinh có thể nói là một nhân tài, điểm này nói còn không đủ, bất quá tôi nghĩ, hắn là nhân tài ưu tú, nhưng nếu không có Bá Nhạc cho hắn vũ đài, thì hắn vẫn sẽ làm không được gì, có phải vậy không Thạch chủ tịch… .

Lâm Nhất Đạo cười cười nói.

-Ừ, Lâm chủ tịch nói lời này rất đúng, nói như thế nào đây nhỉ? Tôi tham chính cũng hơn nửa đời người rồi, nay đã sắp về hưu, từng tiếp xúc không ít người trẻ tuổi, Đinh Trường Sinh có thể nói là người trẻ tuổi mà tôi xem trọng nhất a, hắn có đầu óc, mấu chốt là có thể làm được việc.
Nếu là bình thường, nếu như nói đến người của mình, thì thường nói lời tương đối khiêm tốn về người đó, nhưng khi thời điểm Thạch Ái Quốc nói đến Đinh Trường Sinh, thì lại dung lời quá khen ngợi, điều này thật ra khiến làm cho Lâm Nhất Đạo bị bất ngờ.

Thật ra Thạch Ái Quốc cũng không nghĩ đến Đinh Trường Sinh tốt như vậy, nhưng theo chuyến thị sát này nhìn đến, Thạch Ái Quốc phảng phất là từ từ suy nghĩ ra cái mùi vị vì sao Lâm Nhất Đạo đến đây, Lâm Nhất Đạo lần này xuống thị sát, giống như không phải vì thị sát mà đến, trái ngược là làm cái việc khác, ví dụ như tại thành phố Hồ Châu, đại đa số thời gian đều là ước đàm với những quan viên, nếu tinh ý vừa nhìn thì biết Lâm Nhất Đạo lần này thị sát là để gặp người, còn chuyện phát triển kinh tế tốt xấu thì không chú tâm đến..
Hơn nữa tại Hồ Châu, lúc cùng Diêm Bồi Công phát sinh một màn kia, làm cho Thạch Ái Quốc lo lắng , bởi vì Diêm Bồi Công hình như cùng với Đinh Trường Sinh có mối quan hệ không giống bình thường, lần này lại nhắc tới Đinh Trường Sinh, Lâm Nhất Đạo rốt cuộc muốn làm gì đây?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.