Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 2133.

Trọng Hải nghi ngờ liền mắt nhìn Diêm Bồi Công, lão gia hỏa kia biết là mình đành phải phối hợp với Đinh Trường Sinh, nếu Đinh Trường Sinh đã nói như vậy…

-Diêm lão bản, tài chính đang gặp khó khăn sao? Trọng Hải hỏi.

-Trọng bí thư, sơn cùng thủy tận rồi, tôi da mặt mỏng, tại Hồ Châu cũng chỉ có chút giao tình với Đinh bí thư mà thôi, cho nên, đêm nay có uống một chút rượu, liền gọi điện thoại cho Đinh bí thư than thở vài câu, nào ngờ Đinh bí thư suốt đêm từ Bạch Sơn chạy tới Hồ Châu, điều này làm cho tôi rất cảm động.

Diêm Bồi Công biểu diễn cũng đúng chỗ, câu nói đầu tiên đem việc Đinh Trường Sinh quan tâm đến phát triển kinh tế Hồ Châu giúp người làm niềm vui ..

-Trường Sinh, tiểu tử này cũng tạm được, rời đi khỏi Hồ Châu rồi, còn biết vì phát triển kinh tế Hồ Châu mà cống hiến, tốt lắm…
Trọng Hải nhìn nhìn Đinh Trường Sinh, cười nói.

-Lãnh đạo, em bây giờ không còn công tác Hồ Châu, Hồ Châu phát triển ra sao thì cùng em cũng không có bất cứ cái gì quan hệ, chẳng qua là em nể mặt mũi lão Diêm, bất luận nói như thế nào, Lão Diêm là người phương xa, từ tỉnh Trung Bắc chạy đến Hồ Châu để trợ giúp Hồ Châu phát triển kinh tế, vì thế trong lòng em không đành….

Đinh Trường Sinh một câu nói trả lời, thiếu chút nữa làm Trọng Hải ngất đi.

- Gia hỏa kia, rõ ràng là cậu làm chuyện tốt, không thể lời nói dễ nghe hơn sao?

Trọng Hải lơ đễnh, cười mắng.

-Lãnh đạo, vậy có thể hay không giúp cho Diêm lão bản phối hợp chào hỏi ngân hàng để vay tiền?

-Chuyện này tuy rằng không phải về tôi quản, nhưng để tôi bàn với chủ tịch cùng bí thư thành phố thương lượng, việc vay tiền không thành vấn đề, dù sao chỉ là thế chấp, đúng không?.
-Vâng… đúng vậy, Diêm lão bản làm giấy tờ thế chấp với bên ngân hàng, an tâm cũng không liên quan đến các lãnh đạo…. .

Đinh Trường Sinh cười nói.

Vốn là Trọng Hải là muốn lưu Đinh Trường Sinh ở lại , nhưng Đinh Trường Sinh cự tuyệt, hắn có việc kế tiếp, làm sao lưu lại được, sáng mai còn phải đi về Bạch Sơn, cho nên phải là nắm chặt thời gian …

Ra khỏi công cư cá, Diêm Bồi Công hỏi:

-Cậy thấy việc vay tiền này có phiêu lưu hay không vậy?

-Hiện tại phải đành như vậy, nếu như một công trình lớn như vậy nhỡ bị người giở trò bắt đình công, không cần nói gì khác cũng thấy được biết bao là tổn thất, cho nên, đem khối công trình này thế chấp cho ngân hàng, cùng lắm thì để cho ngân hàng lấy đi, cũng có thể tránh cho ông bị táng gia bại sản, có thể cầm lấy lại được bao nhiêu tiền thì lấy, dù sao tổn thất thì tôi không có khả năng bù đắp toàn bộ, so với một phần tiền cũng không có thì tốt hơn nhiều a…
-Cám ơn, Đinh bí thư…

-Cùng với tôi mà ông khách sáo làm cái gì…

-Vậy đi thôi, tìm một chỗ uống chút?

Diêm Bồi Công nói.

-Ừ…thì đi…

……………………………………………………………………………………..

-Đên phía trước a, để tôi xuống là được.

Đinh Trường Sinh có chút chuếnh choáng hơi men, chỉ lấy một cái giao lộ nói.

Đinh Trường Sinh dừng lại tại một nơi, chỗ này còn cách xa nhà hắn thuê Hồ Châu, nhưng lại gần nhà của chủ nhiệm tổ chức cán bộ Đường Linh Linh, cho nên lúc xe của Diêm Bồi Công biến mất trong màn đêm, Đinh Trường Sinh đi về phía trước, lắc mình vào bên cạnh một đầu hẻm nhỏ, ẩn mình trong bóng tối quan sát nhìn bên ngoài.

Qua chừng mười phút đồng hồ, không thấy có người nào , lúc này mới yên tâm đi xuyên qua hẻm nhỏ, đến một chỗ mặt sau của tiểu khu, trèo tường tiến vào chỗ ở của Đường Linh Linh bên trong tiểu khu.
Bởi vì không biết khi nào thì đến, cho nên trước đó hắn không có thông báo cho Đường Linh Linh biết, đồng thời cũng muốn để cho nàng bất ngờ vui mừng, nhưng đối với một số ít người mà nói, đột ngột xuất hiện là làm kinh sợ, không biết Đường Linh Linh phản ứng như thế nào đây.

Đinh Trường Sinh âm thầm, lấy ra chìa khóa mở cửa nhà của Đường Linh Linh, lần này hắn đã có kinh nghiệm, lần trước lúc đến nơi này, bởi vì không biết cháu gái của Đường Linh Linh là Đường Tình Tình ở nhà, cho nên bị động lúng túng khó xử, cho nên khi vào bên trong, đầu tiên là hắn đi đến gian phòng của Đường Tình Tình, nghiêng tai lắng nghe một hồi, phát hiện trong phòng không có động tĩnh, ngược lại là gian phòng Đường Linh Linh sát vách thì cảm giác có người đang ngủ.

Hắn đi tới cửa, cởi giày, sau đó đi vào trong phòng vệ sinh rửa mặt một chút cho tỉnh rượu, trùm khăn tắm đi ra, trong phòng Đường Linh Linh thì tắt đèn chỉ có tiếng máy điều hòa vù vù thổi, Đinh Trường nhẹ nhàng đi tới, ngồi ở trên giường.
Lúc này đang ngủ trên giường thấy người bước vào liền hé mắt, nhìn thấy một bóng dáng đen thui ngồi ở bên mép giường, nàng sợ tới mức suýt chút nữa hét to, nhưng chớp mắt nàng liền tỉnh táo, không hề nghi ngờ, đây là đạo tặc đã vào trong nhà mình.

Trong đầu nàng liền hiện ra những vụ án chiếu trên tivi, đêm hôm khuya khoắt đạo tặc xâm nhập vào trong nhà, vốn là đến trộm đồ, nhưng nếu bị phát hiện thì thường gϊếŧ người diệt khẩu, hoặc là đối với nữ nhân tiến hành rồi cưỡиɠ ɠiαи, nếu nữ nhân phản kháng thì cũng bị gϊếŧ chết, mình dù sao lần đầu tiên cũng đã hiến dâng cho bạn trai rồi, cùng lắm là chịu đựng một lần cho xong việc là được, cho nên phương thức tốt nhất chính là giả vờ không biết, cứ giả vờ ngủ tiếp, nàng nghĩ như vậy, vì thế nhẹ nhàng trở mình, đem than mình quay nghiêng đối mặt với bức tường rồi nhắm mắt làm như ngủ tiếp.
Đinh Trường Sinh ngược lại thì vui vẻ, hắn cho là mình chưa có bị phát hiện, hắn lâu nay đã nhịn thật lâu, trong nhà tai56 bạch Sơn có ba nữ nhân, trong đó có hai nữ nhân đa dạng cám dỗ hắn, nhưng hắn chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, bây giờ đối mặt đang nằm một nữ nhân thành thục chin mọng, lại có chút hơi men trong người, hắn không động tâm mới là lạ chứ.

Vì thế Đinh Trường Sinh đưa tay khoát lên trên người nữ nhân, một bàn tay không thành thật vói vào bên trong váy ngủ, lúc mới vừa nhất bắt đầu, hắn cũng cảm giác được hình như có điểm không đúng, bầu vυ" Đường Linh Linh tựa như nhỏ hơn mà lại săn chắc tròn hơn lúc trước, cho dù là thấy có chút kỳ lạ, nhưng Đinh Trường Sinh đã chuyến choáng men rượu, tính dục đã xốc lên nảo rồi, nên cái gì cũng mặc kệ…
Mà nữ nhân này, thân thể cơ hồ là thẳng băng, một cử động nhỏ cũng không dám, tên trộm này lá gan tử quá lớn, trộm đồ còn không tính, còn đúng là muốn cưỡиɠ ɠiαи, thật cho rằng chính mình không tỉnh sao?

Nàng muốn xoay người quát lớn, sau đó chạy trốn, dũng khí có thể là suy nghĩ như vậy, nhưng lại nghĩ đến khả năng sẽ bị tên đạo tặc gϊếŧ chết, nên rồi chỉ có thể là chịu đựng.

Đinh Trường Sinh tuy rằng phát hiện được có điều là lạ, nhưng nơi này là gian phòng của Đường Linh Linh, một nữ nhân đang nằm ở trên giường, nếu không thể là Đường Linh Linh thì còn có thể là ai chứ?

A, tên lưu manh này cũng đã sờ đến bầu vυ" của mình rồi, làm sao bây giờ? Muốn hay không la lên ngăn lại hắn, rất nhanh nàng thật muốn mở to mắt, bởi vì nàng cảm thấy có một đồ vật vừa thô vừa nóng đàng nhúc nhích đến bên dưới cái âʍ ɦộ của mình, nàng vừa sợ vừa thẹn,không được…. không được, mình phải ngăn lại tên đa tặc lưu manh này rồi,..
Còn Đinh Trường Sinh thì cứ bám lấy thân thể nữ nhân, không chút do dự lật ngửa nàng lại nằm đè lên….

Nhưng lúc này này hai người chính là mặt đối mặt, nữ nhân đương nhiên nhìn càng thêm rõ ràng, ánh mắt của Đinh Trường Sinh lúc này cũng đã thích ứng với bóng tối, vừa nhìn thấy khuôn mặt nữ nhân đang bị chính mình đè ở dưới người, thiếu chút nữa hồn phi phách tán…

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.