Chương trước
Chương sau
Vụ án này cuối cùng lại rất đơn giản, đối với công tố viện kiểm sát, Lưu Quan Dương không giải thích gì, tất cả tội trạng hắn đều thừa nhận, cho nên toàn bộ vụ án kết thúc rất nhanh.

Kha Tử Hoa cùng Thành Công cùng đi ra khỏi toà án, Kha Tử Hoa sắc mặt tái xanh, trong lòng hắn lúc này hận chết Đinh Trường Sinh, đúng là Đinh Trường Sinh một tay đem Lưu Quan Dương đưa vào ngục giam, việc này không nhịn được.

-Tối hôm qua Đinh Trường Sinh có đến gặp tôi…

Thành Công nhỏ giọng nói.

Thật ra chuyện này Kha Tử Hoa đêm qua lúc về nhà không lâu thì cũng biết, là do Hạ Phi nói cho hắn, Đinh Trường Sinh đi đến nhà Thành Thiên Hạc, chỉ là để gặp Thành Thiên Hạc hay là gặp Thành Công thì không thể biết mà thôi.

-Hả? Hắn nói cái gì?

Kha Tử Hoa dịu đi một chút tâm tình của mình, hỏi.
-Có một số việc mà cậu đã làm với hắn…

Thành Công âm thanh không cao, nhưng ngữ khí rất nghiêm khắc, lúc này đang tại bên ngoài cổng pháp viện, loại tình huống này trước giờ hiếm thấy, hắn và Thành Công đã có nhiều năm quan hệ, cho nên rất là quen thuộc tính nết của đối phương, lần này Thành Công nghiêm khắc, làm trong lòng Kha Tử Hoa có chút run run.

-Em đã làm? Cón việc Lưu Quan Dương thì có phải hắn làm hay không? Hơn nữa so với em, hắn làm còn tốt hơn nữa kìa…

Kha Tử Hoa không phục nói.

-Lưu Quan Dương bị trừng phạt là đúng tội, hắn làm chuyện sai lầm, làm trái pháp luật, ai cũng không giúp được hắn, nhưng cậu đối với sau lưng Đinh Trường Sinh thì làm những chuyện kia, không phải là hắn không biết, tối hôm qua hắn gặp tôi nói về việc này, làm người nên lưu lại cho người một con đường, không nên làm tuyệt, dồn người đến tử lộ, nếu không thì sẽ gặp họa đấy.. .
-Đây là lời hắn nói ?

Kha Tử Hoa mắt trừng, hỏi.

Thành Công liền mắt nhìn Kha Tử Hoa, nói:

-Đúng là hắn nói, nhưng cũng là ý của tôi, tôi hiểu cách làm người của Đinh Trường Sinh này, người không đυ.ng hắn, hắn sẽ không chủ động cắn người, cậu nghĩ cậu đang làm cái gì vậy? Hoa Tử, chúng ta đã có quan hệ với nhau nhiều năm như vậy, tôi cũng hiểu cậu, cậu quá ngông cuồng cứ cho mình là có bản lĩnh hơn người, điểm này tôi đã nhắc nhở qua, làm quan lớn thì còn có quan lớn hơn nữa, không với đến được đầu, trên cái thế giới này người mạnh hơn cậu còn có rất nhiều người đấy, cậu có thể so đấu hết với tất cả không?

Thành Công nhìn Kha Tử Hoa trên cổ gân xanh lộ ra, nói.

-Em không muốn cùng ai so đấu, cũng không có muốn cùng Đinh Trường Sinh so, nhưng do hắn không biết làm người, chúng ta cùng hắn có quan hệ như thế nào? Hắn có nể mặt mũi chúng ta một chút nàò không?
Kha Tử Hoa giảm thấp xuống âm thanh,.

Thành Công lắc đầu, không nhắc lại, đi đến ô tô của mình, sau đó chậm rãi chạy vào ngã tư đường, trong lòng thở dài, Kha Tử Hoa đã không thể phân biệt lý lẽ, dạng người này thì trước sau gì cũng bại sự, hắn chính mình vùng vẩy bên trong vũng bùn của mình, nếu không tự kềm chế, sớm muộn gì cũng sẽ bị nhấn chìm chết đuối.

Nhìn Thành Công âm thầm rời đi, Kha Tử Hoa trợn mắt há mồm, lập tức trong đôi mắt bộc phát ra cái nhìn tàn khốc, nếu như Thành Công nhìn đến ánh mắt tàn khốc này, khẳng định không rét mà run, xác thực, Kha Tử Hoa điểm mấu chốt thanh tỉnh đã không có, đây là điều đáng sợ nhất , một người một khi đã không có điểm mấu chốt thanh tỉnh, thì có khả năng hoàn toàn đánh mất bản tính của mình.

……………………………………………………………………………………………..
Lúc này Thành Thiên Hạc không nghĩ tới, đó là sau khi trở về nhà vài ngày thì liền nhận được điện thoại từ trên văn phòng ủy ban tỉnh, chủ tịch Lâm Nhất Đạo muốn gặp ông, mới đầu thì Thành Thiên Hạc còn cho rằng chính mình nghe lầm, nhưng sau khi xác nhận, lúc này mới ý thức được, việc đầu tư tình cảm của mình xem như đã dùng được rồi.

- Ngày mai con gác lại toàn bộ các sự việc, theo cha cùng đi lên tỉnh một chuyến nữa.

Buổi tối, nhìn thấy con trở về, Thành Thiên Hạc đối với Thành Công nói.

-Đi tỉnh ? Làm gì?

Thành Công ngạc nhiên hỏi.

- Trên văn phòng ủy ban tỉnh báo cho cha, Lâm chủ tịch muốn gặp cha, vì thế con đi theo cùng cha chứ?

Thành Thiên Hạc nói.

-Lâm Nhất Đạo nhanh như vậy đã phát tin? Cũng rất chuyên nghiệp à…

Thành Công cười nói.

-Nói bậy bạ, lời như vậy, đi ra ngoài càng không thể nói, con không biết phạm huý kiêng kị sao?
Thành Thiên Hạc trừng mắt nhìn Thành Công, nói.

-Cha là người trong quan trường, cha đi là gặp lãnh đạo của cha, con đi theo làm gì? Chẳng lẽ Lâm tỉnh trưởng có khả năng muốn gặp con sao?

Thành Công không muốn đi nên nói.

-Cha đi gặp lãnh đạo, con đi theo cũng không có nhàn rỗi đâu, cha thông qua mối quan hệ nghe được, từ lúc lão gia tử Lâm gia qua đời, đứa con trai bảo bối của chủ tịch Lâm vẫn muốn nán lại tại Bắc Kinh, Lâm Nhất Đạo lại sợ tiểu tử kia một mình ở tại Bắc Kinh gây họa, cho nên mới mang theo đến tỉnh Trung Nam, con đi theo cha, chính là tìm cách làm quen với tên thiếu gia này, dẫn hắn đi ăn chơi là được, về phương diện này thì con rất rành… .

Thành Thiên Hạc nói.

-Ai ui….chà à…. con là người làm kinh doanh, còn phải buôn bán, làm gì mà có thời gian bồi tiếp một tên thiếu gia xa lạ đây này?
-Con….. vẫn không rõ sao? Cha của con bân giờ tại trên tỉnh xem như là trên trán đã khắc chữ rồi, khắc chữ đúng là Lâm gia, đã bước đến bước này, không còn quay đầu lại được nữa, cho nên, nếu không chân chánh đem việc này làm thành thật, thì chúng ta có thể sẽ bị thua thiệt nhiều.

Thành Thiên Hạc bực bội nói, vốn cho rằng đi tham gia lễ tang là một chuyện tốt, nhưng không nghĩ tới bây giờ đâm lao thì phải theo lao rồi, có muốn quay đầu cũng không có đường, cho nên chỉ có thể là bám theo con đường của Lâm gia mà đi đến.

-Theo con nhìn, hiện tại Lâm Nhất Đạo tại tỉnh Trung Nam vẫn còn chưa có đứng vững, nếu như chúng ta đã lên thuyền giặc rồi, chi bằng sẽ làm đến cùng, nếu không, một khi Lâm gia ở tại tỉnh Trung Nam đứng vững gót chân, đến lúc đó chúng ta mới bám dính vào thì đã bằng thừa rồi… .
Thành Công nói.

-Cha cũng nghĩ như vậy, cho nên, con theo cha đi lên tỉnh, cha đi gặp Lâm Nhất Đạo, con thì nghĩ cách tiếp cận cùng Lâm Bình Nam, hắn nghe nói là một kẻ ăn chơi trác táng, phục vụ hắn cho tốt vào, đến khi ra hoa kết trái, có thể còn kiếm thêm được mớ tiền….

Thành Thiên Hạc khinh thường nói.

-Um…, vậy cũng được a.

Thành Công cuối cùng thì gật đầu.

-Đến tỉnh , đi đến tiệm châu báu mua một sợi dây chuyền, giá cả chừng mười vạn tiền là được rồi, vợ của Lâm Nhất Đạo tên là Chung Lâm Phong, để cha bảo mẹ con cùng đi với cha, Lâm Nhất Đạo sau này có thể ở tỉnh Trung Nam đứng vững gót chân, nếu không có gì bất ngờ xảy ra lời nói, ít nhất cũng có khả năng kéo dài đến mười năm, mà mười năm sau đó, thì cha đã về hưu, đây cũng là thời điểm quan trọng nhất không thể không tính đến…
Thành Thiên Hạc nắm chặc quả đấm, nhẹ nhàng gõ lên phía trên bàn, nói.

-Con lo lắng chính là lão gia tử Lâm gia vừa chết, thì lực ảnh hưởng sẽ sút giảm, về sau Lâm gia tại phía trên còn có bao nhiêu quyền hành, thật đúng là không nhất định, cho nên chúng ta cũng không thể tập trung lại một gốc cây Lâm gia này để thắt cổ chết, vạn nhất Lâm gia không được, hoặc là Lâm gia không chịu kết nối cùng chúng ta, hoặc là có quan hệ không tốt thì sao? Cha….phó bí thư tỉnh ủy Chu Minh Thủy chỗ đó có thể dung được không?

Thành Công hỏi.

-Uầy …có Ngô Minh An bây giờ là bí thư của thành phố Giang Đô, khẳng định còn có khả năng đi lên cao, cha muốn con cùng con gái của hắn là Ngô Nhật Lam có quan hệ qua lại, không phải là không có lý do, nói cho cùng, tất cả đều là vì lợi ích, cho nên, cho nên con không cần phải phản ứng như vậy …
Thành Thiên Hạc giáo huấn con nói.

-Ách, chuyện này sau này hãy nói đi, hiện tại con không muốn nhắc đến .

Thành Công kháng cự.

-Về sau? Còn có bao nhiêu lần về sau, cơ hội là có thể tùy thời đều có hay sao? Lần này đi đến tỉnh thành, cha cũng sẽ cùng Ngô bí thư gặp mặt, nếu như có khả năng, cha sẽ nhân cơ hội nói một chút bề chuyện này, con chuẩn bị tư tưởng trước đi …

Thành Thiên Hạc mặc kệ Thành Công có đồng ý hay không, chuyện này là ông quyết tâm làm cho bằng được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.