Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 2116.

Đinh Trường Sinh tuy rằng không biết Thành Công có tính kế với hắn hay không, nhưng không hề nghi ngờ, Kha Tử Hoa vẫn luôn đang tìm cách đối phó với mình, có khả năng quan hệ giữa hắn và bọn họ bị phân hủy vào thời điểm Đinh Trường Sinh nhậm chức tại tỉnh kỷ ủy đến Bạch Sơn điều tra án.

Nhưng mình cũng là vì chuyện công, có người việc công cùng việc tư phân không ra, nhưng sự thật, ai có thể phân rõ chứ, thời điểm ngươi đem việc công cùng việc tư phân ra rõ ràng, có khả năng là không còn bằng hữu thân nhân nữa, đây là điều đáng sợ của nhân tình …

Tuy rằng Đinh Trường Sinh vẫn luôn ẩn nhẫn, nhưng hắn không thể nào ngồi chờ chết, nhất là Lâm Nhất Đạo lúc nào cũng có thể xuống tay với mình, hiện tại có thể nói là khắp nơi nguy cơ ..

Đinh Trường Sinh thông qua đường dây khác, chẳng những là nghe được tin Thành Thiên Hạc đi Bắc Kinh, mà còn có Kha Tử Hoa đi theo cùng, chỉ là cha con Thành Thiên Hạc chưa có trở về, cho nên Đinh Trường Sinh vốn nhịn đã lâu, rốt cục thì phải gọi điện thoại cho Thành Công, mục đích đúng hỏi thăm Thành Thiên Hạc khi nào thì trở về, việc đàm phán với trung tâm chăn nuôi gia súc đã lâm vào ngưng trệ, không có tiền không ký thỏa thuận, đây là lời của một số hộ bị di dời…
-A lô, là Trường Sinh a, như thế nào lại gọi điện thoại cho tôi vậy?

Thành Công ngữ khí tràn ngập hưng phấn, không giống là giả vờ.. .

-À….tôi muốn hỏi thăm Thành chủ tịch khi nào thì quay về Bạch Sơn vậy, thành phố đồng ý rót tiền xuống rồi, nhưng không có Thành chủ tịch ký tên, chúng ta lấy không được tiền a.

Đinh Trường Sinh nói.

-Việc cậu nói là tiền dùng bồi thường các hộ ở trung tâm chăn nuôi gia súc phá dỡ di dời phải không? Chúng ta đang trên đường quay về, phỏng chừng tối nay có thể đến Bạch Sơn, cậu thực cấp bách lắm sao?

Thành Công hỏi.

-Đúng vậy, rất cấp bách…

Đinh Trường Sinh vừa nghe Thành Thiên Hạc đang trên đường về, chính mình cho dù cấp bách đến đâu cũng không thể làm cho Thành Thiên Hạc bay ngay trở về, cho nên đàng phải kiên nhẫn chờ đợi…
-Vậy được, chúng ta buổi tối gặp.

Thành Công cao hứng nói.

Bởi vì thời tiết giao mùa sấm chớp mưa bão, cho nên Thành Thiên Hạc cùng Thành Công cũng cũng ngồi xa hỏa cao tốc trở về, vốn Thành Công cho rằng Thành Thiên Hạc sẽ còn ở lại kinh thành hoạt động, không ngờ so với Kha Tử Hoa thì về chậm hơn một ngày mà thôi.

……………………………………………………………………………………………

- Loại người này rất khó cùng chung, cha nhìn thấy bộ dạng hắn rất khó thuần phục, cùng dạng người này có quan hệ qua lại, rất tốn kém thời gian, phí tổn rất cao…

Thành Thiên Hạc nhìn thấy con trai mình trao đổi điện thoại cùng Đinh Trường Sinh rất là hưng phấn, nói.

-Cha…., phí tổn càng cao, tiền lời cũng càng cao, dĩ nhiên ánh mắt phải nhìn cho chuẩn, sự thật chứng minh phán đoán của con là chính xác, con có một thỉnh cầu, đúng ra không phải vì con, mà là vì Thành gia chúng ta, tại Bạch Sơn này, con không muốn cùng Đinh Trường Sinh đối địch, tốt nhất là tạo cho hắn sự ủng hộ lớn nhất, con người của hắn, sống rất tình nghĩa, điểm này thì con minh bạch.
Thành Công nhỏ giọng nói.

-Nhưng …. hắn là người của Đường Bỉnh Khôn….

Thành Thiên Hạc do dự nói.

-Không….hắn không phải là người bất luận kẻ nào, hắn chinh là hắn, lấy một ví dụ, nếu như hắn là người của Đường Bỉnh Khôn, hoặc là lấy lòng đối với Đường Bỉnh Khôn, thì hắn sẽ không đối với Trần Kính Sơn nhanh như vậy xuống tay, theo con được biết, bây giờ tại khu Bạch Sơn, mặt ngoài Đinh Trường Sinh xem như đã nắm cục diện trong tay, nếu muốn thay đổi bất cứ một người nào khác, có thể sao?

Thành Công nhắc nhở.

-Một người mà không muốn bị khống chế, quá khó ….Sẽ rất dễ làm cho chúng ta bị chệch đường ray..

Thành Thiên Hạc từ chối nói.

-Sai, tuy rằng bên cha là lĩnh vực chính trị, nhưng có rất nhiều việc chính trị và thương trường giống nhau, nói cách khác, chính vòng vòng tròn thương trường và vòng tròn chính trị không có gì khác biệt, cũng là vì lợi ích mà đến, chỉ có khác biệt day nhất là bên chính trị, các lãnh đạo kỳ cựu có tư tưởng quá mức thái quá, bị cái tư tưởng là quan trên tác quái, cứ muốn khống chế người khác, lúc nào cũng muốn biến người khác thành người của mình, sự thật chứng minh, một khi có gió thổi cỏ lay, người bỏ chạy trước tiên cũng chính là cái gọi là người của mình, đây là chính trị, nhưng trên thương trường, chú ý chính là hợp tác, ở giữa lẫn nhau là hợp tác, lớn nhất hợp tác, để đạt được lợi ích lớn nhất, lợi ích sẽ buộc chặt bền chắc hơn nhiều so với cái gọi là người của mình… .
Thành Công lúc bắt đầu vẫn là nhỏ giọng nói, về sau, nhìn xung quanh thấy không có người chú ý đến, thì dứt khoát cùng Thành Thiên Hạc tranh luận..

Thành Thiên Hạc lâm vào trầm tư, không nói gì thêm.

- Huống hồ, Đinh Trường Sinh đối với nhà chúng ta còn có ân, nếu lần trước hắn hướng lên tỉnh kỷ ủy hồi báo, hậu quả khó có thể tưởng được, đây là cũng do hắn nhìn vào mối quan hệ đang có với con, việc này chúng ta phải ghi nhớ.

Thành Công thở dài nói câu cuối cùng.

-Nhìn ra con đối với hắn thật sự là coi trọng à?

Thành Thiên Hạc nói.

-Vâng, cứ xem như thế đi, cha chắc không biết, tên Đinh Trường Sinh này cùng Thành gia chúng ta gia có mối quan hệ không bình thường, cha cũng biết hai dì đều ở tại huyện Hải Dương, đoạn thời gian trước dì hai có đến Bạch Sơn tìm dượng hai, giữa các người có mối quan hệ như thế nào, con không làm bình luận, nhưng tốt xấu gì cũng là dì của con, cho nên tại bên ngoài con mời dì hai ăn bửa cơm, nên biết một chút về sự tình dì ba cùng với Đinh Trường Sinh .
Thành Công nói lời này, sắc mặt rất quái dị, nhưng là lại dãn tới làm cho Thành Thiên Hạc hứng thú.

Lúc đó Thành Thiên Hạc có ý đồ đối với dì hai Điền Thanh Như cùng với di ba Điền Ngạc Như của Thành Công, nhưng lại bị vợ của mình là Điền Quế Như nhìn thấy, nên đã gây náo loạn cùng Thành Thiên Hạc một trận, hơn nữa còn đem em gái của mình đuổi đi, từ đó mấy chị em rất ít gặp nhau, cho nên khi Thành Thiên Hạc nghe được về sự tình của Điền Thanh Như liền sinh ra hứng thú, hơn nữa nghe em vợ mình cùng Đinh Trường Sinh có một chân, điều này này thật ra khiến cho trong lòng ông rót đầy nghi vấn.

-Lúc con nghe dì hai Thanh Như hỏi thăm về tình huống của Đinh Trường Sinh, lúc bắt đầu con thấy khá lạ lùng, nàng công tác tại hệ thống viện kiểm sát, cùng với Đinh Trường Sinh đâu có liên quan gì, làm sao có khả năng lại cùng Đinh Trường Sinh có quan hệ, cho nên liền hỏi nàng làm gì, dưới sự truy vấn, con mới hiểu được, không phải là nàng muốn biết, mà là dì ba Ngạc Như muốn biết, con thấy sự tình có chút không thích hợp, cho nên liền tiếp tục truy vấn, lại mới biết, nguyên lai thời điểm Đinh Trường Sinh còn công tác tại đồng công an trấn Lâm Sơn, mà khi khi đó chồng của dì ba Ngạc Như vừa là lãnh đạo vừa là người đỡ đầu cho hắn, cho nên hắn thường xuyên đến nhà dì ba Ngạc Như, không biết làm sao, hai người bọn họ lại có một chân, con nghe qua tựa như sấm sét giữa trời quang a, nhưng dì hai nói đây là sự thật, nhưng con để ý thì thấy lúc nhắc đến Đinh Trường Sinh thì dì hai cũng có vẻ hồi tưởng xúc động , cha nói chuyện này có phải hay không là rất kỳ lạ?
Thành Công chậm rì rì nhỏ giọng nói nói.

-Tên Đinh Trường Sinh, cũng hư hỏng quá mức tưởng tượng a….

Thành Thiên Hạc vỗ một cái trên bắp đùi của mình nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.