Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 2038

Hai người không đợi được đến rạng sáng ngày hôm sau, mặt trời chưa lên, trong sân những người khác còn chưa có rời giường, bọn họ liền thu thập một chút, lặng lẽ ly khai khỏi gian phòng trọ củaTào Băng.

Ngay cả nàng cũng chột dạ, chính mình tối hôm qua biểu hiện thật sự là quá mất mặt, tựa như hận không thể để cho cả khu này biết mình hơn nữa đêm dẫn trai về nhà, hơn nữa cùng người nam nhân này hỗn thiên làm loạn, giống như là mình lâu nay cỡ nào đói khát thèm muốn nɧu͙© ɖu͙©.

Đinh Trường Sinh lái xe đến phía trước một cái ngân hàng, theo từ cột ATM rút lấy một vạn nguyên tiền đưa cho Tào Băng, nhưng Tào Băng lại kiên quyết không muốn nhận tiền của hắn.

-Tiền lương của anh cũng không cao, trong khi anh còn nhiều mối quan hệ xã giao nữa, không giống như em, ngoại trừ ăn cơm, trả tiền phòng thuê thì em cũng không có tiêu xài cái gì khác, anh giữ lại tiền đi.
Tào Băng từ chối nói.

-Anh làm gì cũng không dùng đến tiền này, anh đưa cho em là vì không muốn để cho em quá vất vả như vậy, tìm xong phòng thuê rồi gọi điện thoại cho anh, có thời gian anh sẽ đến gặp em, đừng tìm nơi ở hẻo lánh, mặt khác, buổi tối đừng có đi trực đêm nữa, quá nguy hiểm.

Đinh Trường Sinh nhớ lại sự tình tối hôm qua mà sợ, nếu như không phải là đúng lúc gặp được mình, thì tối hôm qua không biết Tào Băng sẽ xảy ra chuyện gì.

-Y tá ai cũng bận rộn, chuyện trực đêm không phải là em quyết định .

Tào Băng nói.

Đinh Trường Sinh nghĩ cũng phải, việc này chỉ có thể là mình phải đi gặp người để chào hỏi rồi, Tào Băng là y tá mới thực tập thì có quyền lực gì mà kén cá chọn canh..

………………………………………………………………………………………………………
Đinh Trường Sinh tâm trí sảng khoái đến văn phòng, lúc này Mai Tam Lộng đã đem một ly trà xanh bưng đến trên bàn hắn.

-Đinh bí thư, đây là Âu chủ nhiệm sáng sớm phái người đưa đến lý lịch cán bộ công chức của khu chúng ta .

Mai Tam Lộng đem văn kiện đưa cho Đinh Trường Sinh.

Đinh Trường Sinh không lên tiếng, nhận lấy nhìn xem, đây là lý lịch cán bộ cấp phó khoa trở lên của khu Bạch Sơn, việc này liên quan vấn đề nhân sự, cho nên Đinh Trường Sinh nhìn xem rất cẩn thận.

Đinh Trường Sinh đang nghiên cứu vấn đề nhân sự, Đường Bỉnh Khôn cũng đang nghiên cứu vấn đề nhân sự, buổi nói chuyện tối hôm qua với Đinh Trường Sinh làm Đường Bỉnh Khôn quá nửa đêm cũng chưa ngủ, sáng sớm hôm sau vừa mới đến văn phòng, ông liền gọi chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ thành ủy Hạ Minh Tuyên vào văn phòng.
-Minh Tuyên, vấn đề của chủ nhiệm tổ chức cán bộ khu Bạch Sơn - Âu Hưng Thanh, lão có biết chưa? Nghe nói bệnh tình không nhẹ?

Đường Bỉnh Khôn biết rõ còn hỏi.

-Đúng vậy, mấy hôm trước tôi có đi thăm hắn, tình huống không lạc quan, bác sĩ nói không còn có cách chữa nào tốt hơn nữa, phần cón lại thì do ý trời mà thôi .

Hạ Minh Tuyên lộ ra buồn buồn nói.

-Vậy còn vấn đề chọn người thay thế chủ nhiệm tổ chức can1b ộ khu Bạch Sơn, ông có nắm chắc chưa?

Đường Bỉnh Khôn không có lãng phí thời gian về chuyện của Âu Hưng Thanh, ông và Âu Hưng Thanh cũng không có giao tình gì, cho nên vấn đề quan tâm bây giờ là lựa chọn người thay thế..

-Đường bí thư, lúc này trao đổi về vấn đề này, thấy chưa thích hợp a, lúc này lão Âu vẫn chưa nghĩ, dao chưa có mài xong, mà đã muốn gϊếŧ lưà rồi sao?
-Vấn đề mấu chốt là chúng ta cứ kéo dài thời gian để đến lúc mài dao bén sao?

Đường Bỉnh Khôn nhíu mày hỏi.

-Vậy ý tứ của thành ủy hiện tại bây giờ thay đổi Âu Hưng Thanh? Thế thì bên thành ủy muốn ai đến tiếp nhận cái chức vụ này?

Hạ Minh Tuyên vừa nghe ý tứ của Đường Bỉnh Khôn thì liền hiểu, nếu mình có người thay thế thì cũng vô dụng mà thôi, cái gọi là hỏi ý kiến của mình, bất quá là lời khách sáo thôi.

-Có người đưa cho tôi một vấn đề khó khăn, đề cử Lương Khả Ý bên bộ phận của lão, Lương Khả Ý là ai thì chắc lão cũng biết, việc này theo lão thì làm sao bây giờ?

Đường Bỉnh Khôn biết Hạ Minh Tuyên là một lão hồ ly, cho nên thay vì nói lòng vòng thì cứ lật bài nói thẳng cho thống khoái.

-Bí thư, Lương Khả Ý không hợp yêu cầu, hơn nữa, nếu như chúng ta nếu đem nàng nâng đỡ lên cái vị trí đó, vạn nhất gặp chuyện không may thì làm sao bây giờ? Nếu có gì thì chúng ta phải chịu trách nhiệm đấy.
Hạ Minh Tuyên nói.

-Ta hiểu ý của lão, chính là cái vấn đề khó khăn này đã đưa ra, tôi cần lão cho tôi một cái chủ ý, chứ không phải là nói lý do…

-Ai dám đưa cho ông cái nan đề này? Ấn chủ nhiệm tỉnh ủy? Không thể nào đâu, ông ấy phải biết ý lịch của Lương Khả Ý, còn trẻ như vậy, vạn nhất xảy ra vấn đề, chúng ta không kham nổi.

Hạ Minh Tuyên lại lần nữa hủy bỏ về chuyện này.

-Minh Tuyên, lão sao nhát gan như vậy, xảy ra vấn đề? Bên tổ chức cán bộ thì có thể xảy ra vấn đề gì? Cao lắm là chọn người không đúng, vấn đề này còn có bên đảng ủy chịu nữa…Hừ…tên Đinh Trường Sinh hỗn đản này đưa ra một cái chủ ý tào lao.. .

Đường Bỉnh Khôn trong nhất thời lại đem Đinh Trường Sinh nói ra.

-Cái gì? Trong này có Đinh Trường Sinh liên quan?

Hạ Minh Tuyên cảnh giác , hỏi.
-Minh Tuyên, tôi và lão đều xem thường tiểu tử Đinh Trường Sinh này, đến bây giờ, tôi cũng chưa thấy được hắn có bản lãnh gì, nhưng nếu nói về việc hắn có những mối quan hệ thì tuyệt đối không thể xem thường, Lương Khả Ý không biết làm sao lại cùng Đinh Trường Sinh nhận thức, hơn nữa có khả năng Lương Khả Ý đến Bạch Sơn là bị Đinh Trường Sinh xui khiến, lão suy tính một chút mối quan hệ này, hiểu chưa?

Đường Bỉnh Khôn nháy mắt hướng Hạ Minh Tuyên, nói.

Lời này làm Hạ Minh Tuyên có chút hốt hoảng, Đường Bỉnh Khôn nói không sai, vạn nhất đúng như Đường Bỉnh Khôn nói như vậy, thì mục đích Lương Khả Ý đến Bạch Sơn rất rõ ràng, chính là xuống dưới để rèn luyện, mà tại nơi này thì có Đinh Trường Sinh hỗ trợ, còn Lương Khả Ý sẽ cung cấp cho Đinh Trường Sinh một loại bảo hộ vô hình, cái này có thể giải thích cái gọi là cùng có lợi ích…
Mà vừa rồi, ý tứ Đinh Trường Sinh hướng Đường Bỉnh Khôn đưa ra một cái yêu cầu như vậy, để cho Lương Khả Ý thay thế Âu Hưng Thanh đảm nhiệm làm chủ nhiệm tổ chức cán bộ khu Bạch Sơn, đây không phải là vấn đề rất rõ ràng sao?

- Tuy rằng Đinh Trường Sinh không có nói rõ, nhưng hắn ám chỉ rất rõ ràng, chính là hy vọng Lương Khả Ý đảm nhiệm làm chủ nhiệm tổ chức cán bộ khu Bạch Sơn, cũng không biết đây chỉ là ý của cá nhân Đinh Trường Sinh, hay là nhóm của hắn đã thương lượng xong, điều này đối với chúng ta là một bí ẩn, để cho chúng ta tự đoán …

Đường Bỉnh Khôn tay phải nắm lại, nhìn qua không vui vẻ gì…

-Bằng không, chúng ta hướng Ấn chủ nhiệm tổ chức cán bộ tỉnh ủy hỏi ý kiến, vạn nhất việc này bị hư hại, cũng tốt có chỗ để chúng ta né tránh , hiện tại Lương Văn Tường vừa mới đảm nhiệm làm bí thư tỉnh ủy, chúng ta liền bổ nhiệm con gái của ông ta, vạn nhất việc này truyền đi, có khả năng tạo thành một ảnh hưởng xấu đấy…
Hạ Minh Tuyên vẫn là lo lắng.

Đường Bỉnh Khôn liền mắt nhìn Hạ Minh Tuyên, thầm nghĩ, lão hồ ly này, thật sự là một chút trách nhiệm cũng không muốn gánh vác, gặp việc thì tìm cách đẩy ra phía ngoài, nhưng cũng khó trách, đoạn trước thời gian sự tình cháu của lão đã bị ồn ào huyên náo, thiếu chút nữa làm cho Hạ Minh Tuyên mất mũ quan, rất khó khăn mới đem được việc cháu lão giải quyết, đã là một lần bị rắn cắn, mười năm cũng còn sợ, đảm đương gì giờ cũng không còn có rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.