Lúc này Đinh Trường Sinh đã sắp bơi tới hồ bên, vì thế hai người đều không nói thêm gì, mà là nhìn xuống hồ Đinh Trường Sinh đàng bơi dần dần tới gần.
-Hai người đến trễ vậy, tôi đang đói chết đây, công tác thật bận rộn như vậy sao?
Đinh Trường Sinh chưa có lên bờ thì đã hét lên.
-Ai mà rãnh như em vậy, ở trên miệng vừa động, thì phía dưới chân chạy đến rồi, còn trách móc cái gì?
Lan Hiểu San châm biếm nói.
-Nói cũng phải...
Đinh Trường Sinh bên dưới hồ, cũng không vôi lên bờ.
-Em nhanh lên được không? Chúng ta cũng đói bụng, nói là mời ăn cơm, bộ ở nơi này ăn sao? Em tính xuống hồ bắt cá, vậy cá đâu này?
-Um… Lan cục trưởng, có thể làm phiền chị tránh mặt một chút được không, em…em không có mặc quần … Đinh Trường Sinh lúng túng khó xử nói.
-Hứ..…thế nào vô sỉ như vậy, đúng là em làm quan càng lớn, thì càng vô sỉ .
Lan Hiểu San vừa nghe lời này, lập tức hứ một cái, liền đi nhanh về phía mặt sau bờ h đê, lúc này Đinh Trường Sinh mới chậm rãi lên bờ.
Lưu Chấn Đông vừa nhìn, nào có cái gì không mặc quần, Đinh Trường Sinh đang mặc lấy quần ….
-Củ to như thế này mà để cho nàng nhìn xem thì nguy hiểm a, cho nên bảo nàng tránh đi cho thỏa đáng .
Đinh Trường Sinh chẳng biết xấu hổ nói, sau đó ung dung đến xe mình lấy ra quần áo thay đổi.
Lưu Chấn Đông bật cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-nhi-cau-liep-diem-nhan-sinh/2613545/chuong-2149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.