Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 2015.

Thật ra thư ký văn phòng của Trần Kính Sơn không phải là không có nghe được ngoài cửa tiếng chuông đện thoại reo, mà là bởi vì hắn lúc này đang ở tại bên trong văn phòng của Trần Kính Sơn, chức trách của thư ký chính là phục vụ cho Trần Kính Sơn, nếu Trần Kính Sơn đang ở tại nơi này, như vậy còn có cái nhiệm vụ gì nào trọng yếu hơn chứ, nếu thượng cấp muốn tìm gặp Trần Kính Sơn, thì không có khả năng gọi điện thoại báo tới cho mình nơi này.

Đây là qui luật của thư ký, nhưng nữ nhân viên phòng làm việc thì lại đang chịu đựng dày vò áy náy, nàng nghĩ cảm thấy việc này quá hoang đường, bí thư khu ủy tới gặp khu trưởng, còn để cho bí thư khu ủy ở chỗ này chờ, đây không phải là làm chuyện ngu ngốc sao?

Cho nên khi nữ nhân viên văn phòng gọi nhiều lần điện thoại, vẫn không gọi được, rốt cục đối với Đinh Trường Sinh nói:
-Đinh bí thư, để tôi dẫn anh đến văn phòng khu trưởng..

-Hả… như vậy thích hợp sao? Phù hợp với quy củ của nơi này sao?

Đinh Trường Sinh thân mật hỏi.

Nhưng những lời này làm cho nhân viên văn phòng càng thêm đổ mồ hôi, đây không phải là rõ ràng châm biếm sao? Bí thư khu ủy tới gặp khu trưởng phải thông báo rồi chờ đợi, khu trưởng đang không tiện gặp hay là đang làm chuyện khác không thể gặp người?

-Không phải …Đinh bí thư, xin mời đi bên này.

Nữ nhân viên văn phòng dẫn đường Đinh Trường Sinh đến phần cuối tầng hai, vừa nhìn thấy làm cho Đinh Trường Sinh không thể không cảm thán, Trần Kính Sơn rất biết hưởng thụ, phần cuối tầng này chính là phòng làm việc của ông ta, có thể nói tư mật riêng tư cực kỳ, nhưng từ vị trí này có thể quan sát nhìn thấy mỗi một cử động bên đại viện khu ủy, còn chính bản thân mình làm chút gì việc thì sẽ không có ai biết.
Đinh Trường Sinh minh bạch, phòng làm việc Tôn Truyền Hà chắc cũng là một dạng như vậy , chỉ là mình không có chú ý đến thôi, với lại hắn cũng không có ở tại văn phòng của Tôn Truyền Hà cho nên không có để ý đến việc này.

Nữ nhân viên văn phòng gõ cửa phòng làm việc Trần Kính Sơn, mà không thông qua thư ký đi vào, bên trong văn phòng không có người lên tiếng, qua mấy giây, thư ký mới mở cửa, nhìn thấy là người của văn phòng ủy ban, liền lạnh lùng hỏi:

-Nhân viên văn phòng làm việc về qui định chắc đã quên, không phải nói là nếu có việc gì thì phải gọi điện thoại cho tôi sao? Có chuyện gì vậy?

Đối mặt thư ký lên tiếng nghiêm khắc, nữ nhân viên văn phòng có chút ủy khuất, liền đưa mắt liếc nhìn về phía sau, thư ký của Trần Kính Sơn ló đầu ra, vừa nhìn thấy thì hắn sợ ngây người, hắn không nghĩ tới ngoài cửa đi đến lại là bí thư khu ủy Đinh Trường Sinh mới đến nhậm chức.
-Tiểu Vương, là ai vậy?

Trần Kính Sơn tại bên trong hỏi.

-Trần khu trưởng…um…à… Đinh bí thư tới đây rồi..

Vương thư ký lắp bắp nói.

Trần Kính Sơn bất chợt cũng không nghĩ tới Đinh bí thư là ai, cho nên sửng sốt một chút, lúc này mới đứng lên đến bên cửa, thư ký gấp gáp đẩy cửa ra, để cho Trần Kính Sơn đi ra ngoài.

-Đinh bí thư, tại sao cậu tới đây?

Nếu người đã đến cửa, chào hỏi vẫn là phải có, tham chính nhiều năm như vậy, ai cũng không có khả năng bỏ qua mặt mũi vì chút chuyện này, từ lúc Đinh Trường Sinh đến khu Bạch Sơn đến bây giờ, Trần Kính Sơn suy nghĩ lại chính mình, mình không phải là làm có chút quá đang? Nếu như chút hàm dưỡng này mà cũng không có, thì mình đã công tác kinh nghiệm nhiều năm như vậy, chẳng lẽ đã vứt cho chó nhai hết rồi sao?

-Trần khu trưởng, tôi nghe nói ông rất bận rộn, cho nên ghé qua thăm ông một chút, như thế nào, hiện tại cũng không có thời gian rãnh sao?
Đinh Trường Sinh cười tủm tỉm nói.

Lời này nghe qua mang theo dao đâm, nhưng lại hợp tình hợp lý, làm người ta tìm không ra sơ hở để bắt bẻ, nữ nhân viên phòng làm việc cùng Vương thư ký cùng nghe, trên người đổ mồ hôi lạnh, hai người này còn chưa vào cửa, mà đã bắt đầu giao phong.

-Đương nhiên là có thời gian, Đinh bí thư… mời vào, tiểu Vương, châm trà.

Trần Kính Sơn phân phó nói.

Vào trong gian phòng, Trần Kính Sơn không còn ra vẻ ta đây, ngược lại là từ tốn hơn nhiều, điều này làm cho Đinh Trường Sinh có cảm giác là lạ, xác thực, Trần Kính Sơn trong đầu thiết kế vô số lần cùng Đinh Trường Sinh giao phong, nhưng duy chỉ có điều là không nghĩ đến Đinh Trường Sinh tìm tới tận cửa giao phong, cho nên đầu óc của ông cấp tốc vận chuyển, nghĩ đến Đinh Trường Sinh đến đây với mục đích gì, nhưng vô luận suy nghĩ như thế nào, thì nhận thấy cũng không có khả năng là hắn vừa mới đến khu Bạch Sơn mà không lễ độ, liền trả đủa đối với mình, Đinh Trường Sinh khẳng định không hẹp hòi như vậy.
Gia hỏa kia có thể được Đường Bỉnh Khôn thưởng thức, dựa theo sự hiểu biết về Đường Bỉnh Khôn, thì Đường Bỉnh Khôn không có khả năng ưu ái một kẻ hữu danh vô thực, từ lúc Đinh Trường Sinh đến, Trần Kính Sơn không phải là quá mức coi thường Đinh Trường Sinh, gia hỏa kia nói không chừng quả thật đúng là có chút bản lãnh.

Hai người ngồi ở phía trên sofa, ngồi đối diện nhau, nhưng là nhất thời nhưng không có đề tài gì để mở lời, phía sau tên thư ký rót cho Đinh Trường Sinh một chén trà, sau đó liền đứng ở cạnh cửa không đi đâu, điều này làm cho Đinh Trường Sinh bực mình, thầm nghĩ, tên thư ký của Trần Kính Sơn đúng là không tầm nhìn…

Cúi đầu uống một ngụm trà, Đinh Trường Sinh nhìn tên Vương thư ký đứng ở cạnh cửa nói:

-Tôi cùng Trần khu trưởng có chút việc muốn nói, nếu không anh đến đây ghi chép lại nội dung một chút?
Vương thư ký khuôn mặt liền đỏ lên, nghe qua lời nói này chính là đuổi hắn ra ngoài, cho nên không đợi Trần Kính Sơn phân phó, ngoan ngoãn mở cửa đi ra ngoài.

-Hắn còn trẻ tuổi, không hiểu chuyện, xin Đinh bí thư đừng để bụng…

Trần khu trưởng nói.

Vốn Trần Kính Sơn lời nói này chính là nói về thư ký của mình, nhưng Đinh Trường Sinh lại hiểu là đang châm biếm mình chỉ là một tiểu tử, nhưng nếu đã đến đây đàm luận, châm biếm hay không châm biếm cũng là không sao cả, vấn đề là tranh thủ lợi ích đối với chính mình đó mới là mục đích thật sự .

-Đúng vậy a, hắn còn trẻ, bất quá tuổi trẻ thì cũng có chỗ tốt tuổi trẻ, đầu óc nhanh nhạy dễ dùng, Trần khu trưởng xem….ông không bảo hắn rời đi, dù hắn biết mình không đúng nhưng vẫn không dám rời khỏi nơi đây…À.. tôi đến tìm Trần khu trưởng, không phải là đàm luận về việc này, tôi mới đến khu Bạch Sơn, đối với tình huống khu thì không quen thuộc, có gặp Đường bí thư, thì nghe ông ấy nói hiện tại bất luận là khu Bạch Sơn hay là thành phố Bạch Sơn, việc phải làm để đạt được chỉ tiêu thành phố đô thị văn minh là nhiệm vụ trọng tâm, không biết có chuyện này có hay không?
Đinh Trường Sinh lại uống một ngụm trà, hỏi.

Mặt ngoài cả hai đều là tâm bình khí hòa, nhưng bên trong là giao phong lại bất lộ thanh sắc, ví dụ như Đinh Trường Sinh hỏi lời này, nếu bí thư thành ủy đã nói rõ rang như vậy, ngươi lại hỏi như thế, vậy có dụng ý gì?

Lời bí thư thành ủy nói, Trần Kính Sơn dám phủ nhận sao? Nếu như không phải là nhiệm vụ trọng yếu, ngươi là khu trưởng vì sao không đến bàn luận công việc với bí thư khu ủy mới đến biết về nhiệm vụ quan trọng này? Là xem thường bí thư mới đến hay là muốn độc tài quyền hành?

Đây vốn là câu hỏi chặn đầu, trả lời như thế nào cũng không có lý lẽ, cho nên lúc Đinh Trường Sinh vừa mở miệng, Trần Kính Sơn liền cảm thấy được, tên Đinh Trường Sinh này quả nhiên là khó đối phó, trách không được Tôn Truyền Hà lại thua cuộc, hôm nay chính mình xem như nhận thức được thủ đoạn của Đinh Trường Sinh rồi, mà đây vẫn chỉ là mới bắt đầu.
-Đinh bí thư, đúng là có chuyện như vậy, đó là nhiệm vụ trọng yếu nhất trước mắt chúng ta, tài liệu đều đang có tại trên bàn, tôi định bảo thư ký sao chép một bản đưa qua cho cậu, không nghĩ ngờ tới cậu là người nóng tính, vội vàng đích thân tới đây.

Trần Kính Sơn đành phải nói lập lờ nước đôi…

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.