Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1983.

Nhắm chặc hai mắt cùng Đinh Trường Sinh hôn nồng nhiệt hồi lâu, Phó Phẩm Thiên cảm giác được Đinh Trường Sinh đem đầu lưỡi từng điểm từng điểm mở ra khoang miệng của nàng, vẫn chưa thỏa mãn, nàng vừa mở mắt, trước mắt đó là cây dươиɠ ѵậŧ to dài của Đinh Trường Sinh kia, qυყ đầυ đang dính sát tại bên miệng của nàng….

Phó Phẩm Thiên không có bất kỳ lựa chọn khác, nàng một bên triệt động dươиɠ ѵậŧ Đinh Trường Sinh, một bên ngẩng đầu, nhìn thấy ánh mắt Đinh Trường Sinh nóng bỏng, cũng không biết là do dục hỏa của nàng cũng khó nhịn, nàng liền đem môi tiến đến trên bên cạnh dươиɠ ѵậŧ, lè lưỡi nhẹ nhàng liếʍ láp. hắn hai tay thoáng dùng sức ấn lấy đầu Phó phẩm Thiên, dươиɠ ѵậŧ một chút dùng sức, hàm răng Phó Phẩm Thiên buông lỏng, khiến cho Đinh Trường Sinh đem dươиɠ ѵậŧ nhét sâu vào ...
-Um…

Phó Phẩm Thiên chau mày, đối với bú ɭϊếʍ, nàng cũng không xa lạ gì.. Mà lúc này tại nàng trong miệng gốc cây dươиɠ ѵậŧ đang mang đến cho nàng cảm thụ, qυყ đầυ cực đại, trên thân cây thịt thì cứng rắn nóng bỏng ..

Đinh Trường Sinh hưởng thụ lấy mỹ thục nữ giáo sư dùng miệng lưỡi phục vụ, trong lòng sảng khoái, dươиɠ ѵậŧ từng điểm từng điểm hướng ở chỗ sâu trong miệng Phó Phẩm Thiên đâm tới, đợi cho hắn cảm thấy qυყ đầυ của mình cũng đã đội lên cổ họng của nàng thì mới dừng lại….

…………………………………………………………………………………………

Lúc sau hắn tay bưng lấy đầu Phó Phẩm Thiên, một hồi hôn môi, sau đó một cái xoay người, đem nàng đặt ở thân dưới, tay nắm lấy cây dươиɠ ѵậŧ mình vừa được Phó Phẩm Thiên dùng miệng lưỡi phục vụ qua, dùng đầu gối tách ra hai cái đùi Phó phẩm Thiên, cây thịt thẳng tắp nhắm ngay ngọc khẩu của nàng đâm tới, thoáng cái đút hơn phân nửa đoạn vào âʍ đa͙σ của nàng.
-Ai …

Đinh Trường Sinh nhắm mắt lại, hưởng thụ lấy mảnh đất hoang vu hẹp hòi của nàng với hành lang co rút lại áp bách qυყ đầυ mình, Đinh Trường Sinh lại để cho dươиɠ ѵậŧ tại hành lang âʍ đa͙σ Phó Phẩm Thiên dừng lại trong chốc lát, bắt đầu chậm chạp nhu hòa kéo ra đưa vào, đồng thời một bên hôn hít lấy núʍ ѵú Phó phẩm Thiên.

Hắn mỗi lần co rúm dươиɠ ѵậŧ đều chỉ rút ra nhất thời nữa khắc, sau đó lại chậm rãi đưa vào, một lần so sánh một lần hơi chút xâm nhập từng chút, cứ như vậy tốc độ đút vào rất chậm, Đinh Trường Sinh nhìn xem dịch nhờn từ âʍ đa͙σ của Phó Phẩm Thiên tiết ra càng lúc càng nhiều, dươиɠ ѵậŧ kéo ra đưa vào cũng đã thông suốt, trong lòng sảng khoái vô cùng, hắn đem dươиɠ ѵậŧ dùng sức một cái, thoáng cái tựu đội lên đến đường hang cuối cùng âʍ đa͙σ Phó Phẩm Thiên, qυყ đầυ hữu lực va chạm trên miệng tử ©υиɠ Phó Phẩm Thiên.
-Ah...

Phó Phẩm Thiên lại là một tiếng gọi, dươиɠ ѵậŧ đẩy lấy hoa tâm nhẹ nhàng uốn éo một chút. Phó Phẩm Thiên cảm giác được một cỗ nhiệt lưu theo từ ở chỗ sâu trong bừng lên, thân thể lại không tự chủ được lại run lên như bệnh bệnh sốt rét.

Đinh Trường Sinh nhìn xem hai bầu vυ" của Phó Phẩm Thiên một mảnh ửng hồng, dươиɠ ѵậŧ không có chút nào đình chỉ, qυყ đầυ cực đại đỉnh tại trên hoa tâm non mềm, bờ mông vặn vẹo, lại để cho cứng rắn qυყ đầυ xoáy cọ xát lấy trên cái mảnh nho nhỏ nổi lên hoa tâm.

-Ah... ai..ai….ui…...

Phó Phẩm Thiên, nàng hai tay ôm eo Đinh Trường Sinh, chủ động đem hai chân lại tách ra một ít, theo dươиɠ ѵậŧ Đinh Trường Sinh một vào một ra, bờ mông nàng cũng bắt đầu đong đưa, trong miệng rêи ɾỉ thở dốc không dứt bên tai, hơn nữa tiếng sau lại càng lớn. ..
Tại tiếp cận hai mươi phút kéo ra đưa vào, Đinh Trường Sinh cảm giác được Phó Phẩm Thiên hô hấp dần dần trở nên trầm trọng, hắn biết rõ nàng đã muốn nghênh đón cao triều, vì vậy nhanh hơn tăng lớn kéo ra đưa vào dươиɠ ѵậŧ tốc độ cùng độ mạnh yếu, lúc này hắn cũng đã không hề khống chế tiết tấu, chỉ là cực kỳ nhanh dùng dươиɠ ѵậŧ đánh sâu vào hoa tâm của Phó Phẩm Thiên, cơ hồ mỗi lần cắm vào làm cho qυყ đầυ đội đến tử ©υиɠ Phó Phẩm Thiên.

Đinh Trường Sinh cứ như vậy làm không đến vài chục cái, Phó Phẩm Thiên trong miệng rêи ɾỉ theo một hồi dồn dập hò hét, thân thể của nàng đột nhiên cứng đờ, lại là một hồi run rẩy, bên trong đã là lần thứ hai tiết ra âm tinh. ….

Đinh Trường Sinh đem dươиɠ ѵậŧ thật sâu đỉnh tại trong âʍ đa͙σ Phó Phẩm Thiên, vẫn không nhúc nhích, cảm thụ được cái âʍ đa͙σ cao trào luật động, đồng thời điều chỉnh thoáng cái hô hấp…
………………………………………………………………………………………………..

Hắn đêm nay tại trên người Phó Phẩm Thiên bắt đầu đại lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ dự trữ tựa như vỡ đê hồng thủy phun ra, đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều đè ép đi ra, mỗi một lần đè ép qυყ đầυ, mỗi một lần ma sát làm cho Phó Phẩm Thiên phát ra một tiếng rêи ɾỉ, toàn thân nàng nương theo lấy một từng hồi run rẩy, thẳng đến Phó Phẩm Thiên một tiếng cao vυ"t kêu to mới thôi, đợi cho thân thể nàng rung động hoàn toàn dừng lại, thì toàn bộ động tác của hắn mới hơi ngừng, Đinh Trường Sinh bờ mông lui ra, đem dươиɠ ѵậŧ rời khỏi lổ miệng âʍ đa͙σ của nàng, cùng Phó Phẩm Thiên song song nằm tại một chỗ, hai người không ngừng thở hào hển.

-Em lần này trở về, sẽ không đi nữa rồi, về sau cuộc sống của chúng ta còn rất nhiều lần chung giường, hiểu chưa… còn nhiều rất nhiều.
Đinh Trường Sinh cười xấu xa đem Phó Phẩm Thiên ôm vào bên trong ngực, nói.

-Cái gì, có ý tứ gì? Em bị khai trừ rồi hả?

Phó Phẩm Thiên giật mình kinh ngạc, hỏi.

-Không có, em được điều đến Bạch Sơn công tác, về sau chúng ta có thể gặp nhau sớm tối ..À…quên mất.. Miêu Miêu đâu rồi em không thấy?

-Nó hiện đang ở ký túc xá trong trường rồi, cũng không muốn quay trở về nhà ở, cũng tốt, ký túc xá trường học quản lý rất chặt chẽ, so với trong nhà còn tốt hơn .

Phó Phẩm Thiên nói làm Đinh Trường Sinh yên tâm, chính mình có thể tại nơi này nghỉ ngơi mấy ngày rồi, thật tốt phải hưởng thụ một chút, khó mà có được thời khắc rãnh rổi như thế này, mấy năm này bận rộn thời gian nghỉ ngơi không có, quần quật chẳng khác nào trâu bò..

Vốn là Đinh Trường Sinh nghĩ là trước khi nhậm chức thì mình nghỉ ngơi thật tốt một chút, nhưng không biết Đường Bỉnh Khôn theo từ bên trong thế nào mà lại có được số điện thoại của Đinh Trường Sinh, ngay trong sáng ngày hôm sau, Đinh Trường Sinh, ngoài ý muốn nhận được điện thoại của Đường Bỉnh Khôn.
Trong điện thoại cũng không nói gì, chỉ nói là nếu như Đinh Trường Sinh hiện tại thuận tiện, ông muốn gặp mặt hắn, còn hỏi Đinh Trường Sinh đang ở tại nơi nào? Đinh Trường Sinh đương nhiên không thể lừa gạt Đường Bỉnh Khôn rồi, vạn nhất sau này lãnh đạo tương lai biết được chính mình lúc đó đang ở tại Bạch Sơn, sẽ làm cho trong ấn tượng Đường Bỉnh Khôn mình quá kém.

Cho nên đành phải nói cho Đường Bỉnh Khôn biết mình đã đến Bạch Sơn rồi, nào ngờ Đường Bỉnh Khôn vừa nghe Đinh Trường Sinh đã đến Bạch Sơn, cao hứng, lập tức yêu cầu Đinh Trường Sinh đến văn phòng thành ủy gặp ông, điều này làm cho Đinh Trường Sinh rất là bất đắc dĩ.

Vỗ vỗ thân thể bên người Phó Phẩm Thiên, ý bảo nàng ngồi dậy, nhưng Phó Phẩm Thiên tựa như là một thứ phi đã từ lâu chưa được sủng hạnh, ôm lấy Đinh Trường Sinh không muốn rời, tối hôm qua giao hoan điên cuồng rõ mồn một trước mắt, làm Phó Phẩm Thiên suýt chút nữa chống đỡ không được…
Thấy vậy Đinh Trường Sinh trong lúc này vừa cùng lãnh đạo nói chuyện điện thoại, một bên duỗi tay tại trên khe thịt âʍ ɦộ Phó Phẩm Thiên gãi gãi nơi viên trân châu nhỏ bé của nàng, Phó Phẩm Thiên cảm thấy ngứa nhột, suýt chút nữa kêu ra thành tiếng, nhưng nàng biết Đinh Trường Sinh có chính sự, nên nhanh chóng đứng lên nấu cơm cho hắn…

Một tiếng sau, Đinh Trường Sinh lúc này mới phấn chấn xuất hiện ở đại viện thành ủy, có lẽ thư ký của Đường Bỉnh Khôn đã nhận được chỉ thị, cho nên Đinh Trường Sinh vừa đến, liền mời hắn vào phòng làm việc Đường Bỉnh Khôn, trong khi bên ngoài cửa có vài người đang chờ đợi được gặp Đường Bỉnh Khôn rất bất mãn, nhưng không dám nói gì, lãnh đạo muốn gặp ai, tiên kiến ai, đây đều do ý muốn của lãnh đạo…

-Đinh Trường Sinh, ha ha… mau đến ngồi, tôi thật không nghĩ tới cậu sẽ tới Bạch Sơn, lần trước cậu đến Bạch Sơn, vô thanh vô tức đem bí thư khu ủy của tôi lôi xuống đài rồi, làm tốt lắm, bây giờ trả nợ đi a, nếu cậu không làm tốt tại khu Bạch Sơn, tôi sẽ không tha cho cậu đâu..
Đường Bỉnh Khôn cười lớn nói.

-Đường bí thư, thật là ngại, sự tình khu Bạch Sơn, tôi cũng đang chấp hành nhiệm vụ, không thể không làm, chẳng qua là lúc đó không có báo trước cho bí thư biết, thật sự là xin lỗi ..

Đinh Trường Sinh ngượng ngùng nói.

-Tốt lắm, sao lại nói như vậy, chức trách của các cậu thì tôi minh bạch, huống hồ nếu không phải nhờ cậu là đào ra Tôn Truyền Hà, thì tai họa không biết còn kéo dài tới khi nào, tôi còn muốn cảm tạ bên kỷ ủy đây này. .

Đường Bỉnh Khôn khoát tay nói.

Kỳ thật đối với Tôn Truyền Hà, Đinh Trường Sinh rất rõ ràng, Tôn Truyền Hà là người của Thành Thiên Hạc, chứ không phải là ngươi của Đường Bỉnh Khôn, Tôn Truyền Hà vừa chết, chẳng những là Đường Bỉnh Khôn không có bất kỳ cái gì tổn thất, nếu như không phải là do mình được trên tỉnh cắm vào nơi đây, nói không chừng cái chức bí thư khu ủy Bạch Sơn chính là bị Trần Kính Sơn chống tới rồi.
-Thôi… không nói chuyện này nữa, lúc tôi đến tỉnh, Ấn chủ nhiệm có nói chuyện cậu với tôi , khi đó tôi liền nghĩ, tỉnh lần này rốt cục đã phái cho tôi một thành viên hổ tướng rồi a, cậu tại Hồ Châu công tác thành quả như thế nào thì bí thư La Bàn Hạ cũng đã từng nói với tôi, cho nên, nếu cậu đến Bạch Sơn, tôi hai tay tán thành, không nói gì khác, việc huyện Hải Dương có con đường quốc lộ số 1 kia, không phải là do cậu nghĩ ra sao…., cho nên, tôi nói cho cậu biết, khu Bạch Sơn cậu phải làm tốt cho tôi, mấy năm qua khu phát triển Bạch Sơn tiến triển chậm chạp, ưu thế đã bị huyện Hải Dương lấy đi, khu Bạch Sơn cũng chính là mặt mũi ưu thế của thành phố Bạch Sơn, cậu phải suy nghĩ thật kỹ, bước tiếp theo nên làm như thế nào để phát triển, không thể cứ làm không đầu không đuôi, nếu làm thì phải làm cho tốt, cậu thấy thế nào?
Đường Bỉnh Khôn hiển nhiên là đối với Đinh Trường Sinh ký thác kỳ vọng, điều này làm cho Đinh Trường Sinh liền cảm thấy áp lực.

- Đường bí thư, tôi mặc dù là người Bạch Sơn, nhưng ngày trước luôn luôn ở tại nông thôn, thành phố Bạch Sơn chỉ đến đây mới có vài lần, chứ đừng nói chi là hiểu rõ tình hình của khu Bạch Sơn, cho nên nếu tôi nhậm chức, trước tiên phải chạy đến khu Bạch Sơn một chuyến, tìm hiểu một chút tình huống căn bản, như vậy thì cháu mới có thể dám nói chính mình nhìn thấy gì, nên làm cái gì bây giờ?

Đinh Trường Sinh nói.

-Ừ…., lời nói này tốt, cậu rất vững chắc đấy, lãnh đạo cũ của cậu nói đúng đấy, trước khi cậu tới, tôi đã cùng Trọng Hải nói chuyện qua điện thoại, cậu có biết lãnh đạo cũ nào đánh giá cậu như thế nào không?
Đường Bỉnh Khôn quả nhiên là đã trao đổi với Trọng Hải rồi, chính mình trước khi tới đây, lại không đến Hồ Châu để báo cáo cho Trọng Hải, thứ nhất chủ yếu là bởi vì khu Tân Hồ các giáo sư đang ầm ĩ đòi tiền lương, nếu mình đến thì không phải là chui đầu vô lưới ư, Lưu Chấn Đông nói có một vài người nói muốn tìm gặp chính mình để đối chất kìa.

Thứ hai chính mình bây giờ cùng Trọng Hải ở giữa có chút ngăn cách, hắn có cảm giác Trọng gia làm việc quá bất cận nhân tình, chỉ cần là đối với chuyện bản thân tốt, cái gì cũng dám làm, chính là bởi vì lúc ấy, vì để cho Trọng Hải lên làm phó bí thư thành ủy, Trọng Phong Dương đã để cho Ấn Thiên Hoa ngầm cho phép Thạch Ái Quốc rơi xuống đài, điều này vẫn luôn làm Đinh Trường Sinh canh cánh trong lòng.
Chính trị là tàn khốc, Đinh Trường Sinh đã ở trong cái vòng tròn thời gian càng lâu lại càng minh bạch, nhưng khi nhìn thấy sự tình tàn khốc như vậy quả thật rơi xuống chính mình hoặc là người thân quen của mình, Đinh Trường Sinh vẫn là không tiếp thụ được.

Đinh Trường Sinh lắc lắc đầu, mỉm cười không nói gì..

-Hắn nói rất xem trọng cậu, cậu là người làm việc tài giỏi, nhưng cũng có thể là kẻ gây chuyện, ha ha ha… Trường Sinh, đối với lãnh đạo cũ đánh giá như vậy, cậu có cho rằng đúng trọng tâm không?

Đường Bỉnh Khôn cười hỏi.

Trong phòng trao đổi là khí thế ngất trời, tuy rằng văn phòng có cách âm, nhưng tiếng cười to của Đường Bỉnh Khôn vẫn là xuyên qua cửa phòng làm việc, truyền đến sát vách văn phòng thư ký, tại văn phòng thư ký, những người đang chờ đợi nhìn nhau, người vừa đi vào này rốt cuộc là ai ? Chính mình đến báo cái công tác, khuôn mặt lãnh đạo lúc nào cũng đăm đăm khó chịu kéo muốn tới bàn chân, người này làm sao lại có thể khiến cho lãnh đạo cười to như vậy chứ?
-Dương thư ký, này…người đi vào là ai vậy? Ở ban ngành nào ?

Người bên ngoài rốt cục không nhịn được, hỏi thư ký Dương Nguyên Lương của Đường Bỉnh Khôn.

-Tôi cũng không biết, lãnh đạo chỉ nói, có người tên là Đinh Trường Sinh đến, thì lập tức cho vào gặp ông ta, chuyện khác thì tôi không biết .

Dương Nguyên Lương ăn ngay nói thật nói.

-Dương thư ký, người này tên là cái gì, Đinh Trường Sinh?

Một người truy vấn nói.

-Thì sao, người này ông nhận thức?

Một người khác hỏi.

-Không biết, nhưng đoạn trước thời gian vụ án Tôn Truyền Hà kia mấy ông còn nhớ không? Chính là có một người tên là Đinh Trường Sinh dẫn đội kỷ ủy bắt lại, việc này tại Bạch Sơn truyền ra rất lợi hại, nghe nói Đinh Trường Sinh cũng là người Bạch Sơn chúng ta, lần này lại đến không biết là ai gặp phải xui xẻo đây?
Người này giữ kín như bưng, nhỏ giọng nói.

-Tỉnh kỷ ủy ?

Vài người khác cũng nhỏ giọng nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.