" Nhưng từ tối hôm qua cho đến bây giờ cậu có thấm chưa đấy?"Tôn Lịch hỏi một cách bá đạo
" Rồi rồi tôi thấm rồi"Lý Thiên Nguyệt chả biết nói gì hơn.
Tôn Lịch Nhi căn dặn cô bạn mềm lòng của mình một lần nữa" Nhớ đấy đừng để con nhỏ giả trân đấy dành lấy những gì thuộc về cậu nữa "
" Ý cậu là Thiên Như sao?"Lý Thiên Nguyệt vẫn giả ngốc hỏi lại.
" Chứ ở đây có ai giả trân được như cô ta đâu"
Lý Thiên Nguyệt ngừng động tác ăn hỏi" Mà sao cậu cứ lôi Thiên Như ra ngoài làm gì chứ?"
" Thì để nói cho cậu hiểu con người của ả ta đấy nếu mà cậu còn ngu muội tin lời ả để ả trèo lên đầu muốn làm gì thì làm thì cứ để tớ xử giúp cậu cho"
Lý Thiên Nguyệt không biết nói gì hơn chỉ biết đồng ý " Được rồi được rồi tùy cậu thôi"
Thật ra một mình cô đây cũng đủ khả năng xử ả rồi nhưng nghĩ lại đang trong thân phận của người khác thì không nên manh động vì vậy bây giờ cứ im lặng mà sống trước đi.Rồi xong chuyện sẽ tính sau.
" Mà cậu ăn gì chưa vậy?" Lý Thiên Nguyệt nhanh chóng chuyển chủ đề.
" Lúc nãy y tá có đem cho tớ ăn rồi "
" Ừm vậy tốt cậu nhớ giữ gìn sức khỏe nhé "
" Được "
Đang định ngồi ăn táo chút rồi lên phòng thì lại có điện thoại gọi tới.
" Tôn Lịch Nhi cậu gọi cho tớ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-trai-ngang-anh-yeu-em/2995933/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.