" Nhưng tối nay em có thể tự tắm được..."
Mạc Thiên Nhật Dạ giống như không nghe thấy, gạt lớp chăn mền bọc trên người cô ra.Sự bá đạo đột ngột này của anh khiến Lý Thiên Nguyệt không biết phản ứng như thế nào.
Chắc không phải do tối qua anh ngủ không ngon, tối nay thấy sức khỏe cô khá hơn, nên lập tức muốn đền bù chứ?
"Lý Thiên Nguyệt giữa vợ chồng quan trọng nhất là sự tin tưởng.Em đừng vì lời nói của người ta mà lạnh nhạt với anh"
Mạc Thiên Nhật Dạ ngừng một chút hỏi " Không muốn ngủ à? Bệnh hết hẳn rồi sao?"
" Nếu không muốn ngủ, chi bằng chúng ta làm chuyện khá đi"
Ngón tay nắm trên chiếc khăn của Lý Thiên Nguyệt không khỏi co rút một chút" Chưa, vẫn chưa khỏe lắm..."
Mạc Thiên Nhật Dạ cúi người, đưa tay nâng cầm cô lên, cụp mắt xuống, khóa chặt gương mặt cô.
Lý Thiên Nguyệt vừa định nói gì thì lại bị anh thừa cơ cúi đầu hôn xuống.
Nụ hôn sâu nằm ngoài dự đoán khiến cho cô có phần hoa mắt, cho đến khi cơ thể trần trùi của cô cuộn tròn trong chăn thì anh mới cắn khẽ lên môi cô, kề môi khàn giọng nói " Đi ngủ hay ngủ với anh chọn một trong hai"
Tất nhiên là đi ngủ!
Mạc Thiên Nhật Dạ đột nhiên bá đạo như vậy cô sợ mình sẽ chẳng chịu nổi.
Thật chả hiểu nổi tên này hôm nay lại bị cái quái gì!
Khi Lý Thiên Nguyệt tỉnh lại, ánh nắng ấm áp trong phòng đã chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-trai-ngang-anh-yeu-em/2995921/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.