Hai người bước ra khỏi cửa hàng, Lý Thiên Nguyệt khách sáo chào người bên trong, cầm cuốn sách trong tay Lý Thiên Nguyệt không thể nào tin được là mình có nó mau như vậy" Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra thế?Không phải anh nói người ta bỏ ra mấy trăm triệu cũng không mua được sao?Nếu không tốn một xu không lẽ…"
Lý Thiên Nguyệt chả biết cô đang suy nghĩ gì trong đầu nhưng thật là khó hiểu khi cô còn đang làm sát thủ thì muốn giết người hay lấy cấp cái gì cũng cần thời gian và đánh đổi nhưng Mạc Thiên Nhật Dạ lại không tốn quà nhiều thời gian và tiền bạc không lẽ nào…
Như biết rõ Lý Thiên Nguyệt đang nghĩ gì Mạc Thiên Nhật Dạ chầm chậm nói" Ông Lâm là người rất mê cờ vì vậy anh đã cược với ông ấy là nếu anh thắng ván cờ này thì cuốn sách đó sẽ là của anh!"
Ồ thì ra là vậy! Không phải như cô nghĩ,ông Lâm thật sự thích chơi cờ đến vậy à nhưng mà cô vẫn còn thắc mắc" Anh biết chơi cờ à?"
" Dù không đam mê như ông Lâm nhưng ông nội của anh cũng rất thích chơi cờ vì vậy anh đã được dạy chơi cờ từ lúc 5 tuổi rồi" Mạc Thiên Nhật Dạ dõng dạc trả lời trong đó có chút ngạo mạn.
Lý Thiên Nguyệt nhướn mày nhìn Mạc Thiên Nhật Dạ người đàn ông này thật hoàn hảo không có chỗ nào thiếu về mọi mặt.
" Thật sự không tốn một đồng ư?"Lý Thiên Nguyệt vẫn không tin có cuộc giao dịch nào mà đơn giản như vậy.Nếu biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-trai-ngang-anh-yeu-em/2995885/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.