Rose không nói gì chỉ nhếch môi đầy nguy hiểm đi lại gần Rivit" Điều đó anh không cần phải lo!Bảo tồn mạng sống tốt cho mình là được rồi!" nói rồi cô thiên ngang đi về phía trước.
Vào phòng của người đứng đầu bang phái cũng là bang cô Rose khá là e dè không dám vào nhưng cũng phải vào thôi do đây là nhiệm vụ của cô mà.
" Thưa ba!" Rose cung kính chào.
Ông ta chầm chậm ngẩng đầu lên,ánh mắt uy nghiêm quét lên người Rose.Dò xét xem cô có sống tốt không vì hơn một tháng xa nhà.
" Mọi chuyện thế nào rồi?" Ý ông ta nói là kế hoạch đã đến đâu rồi.
" Thưa ba, con đã tạo được lòng tin với Mạc Thiên Nhật Dạ và vào thư phòng anh ta con có thấy một chiếc hộp ẩn sau kệ sách như không có chìa khóa ạ"
Ông ta ngồi dậy, lưng tựa vào ghế một cách hờ hững,ánh mắt nhìn Rose khiến Rose rét lên vì sợ.
" Có thể nghiên cứu hoặc nhờ ai trong bang giúp để nhanh chóng lấy được thông tin" Ông ta vẫn nói với điệu bộ hờ hững nhưng vẫn không khiến người đối diện cảm thấy thoải mái.
Rose vẫn không biết thông tin đó là gì vậy nên cô mạo gan hỏi" Thưa ba, từ lúc làm nhiệm vụ tới giờ ba cứ nói là lấy thông tin quan trọng nhưng con vẫn không biết là gì ạ"
Rose nói với giọng nói tò mò nhưng vẫn dùng ngữ điệu cung kính.
Ông ta cười phá lên, nhếch môi nhìn Rose" Con thật sự muốn biết à?...."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-trai-ngang-anh-yeu-em/2995861/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.