Sáng hôm sau Lý Thiên Nguyệt không tự lái xe mà ngồi xe của Mạc Thiên Nhật Dạ đến văn phòng. 
Ngồi trên xe Lý Thiên Nguyệt lơ đãng nhìn phía sau vài lần, cuối cùng cũng tìm thấy một vỏ son bạc nằm trong khe hở của ghế da phía sau. 
Lý Thiên Nguyệt mở thỏi son ra nhìn vào bên trong nhướn mày cười. 
Mạc Thiên Nhật Dạ nhàn nhạt nhìn lướt qua thỏi son, giọng điệu y như đêm qua" Em thật sự không muốn đổi xe?" 
Lý Thiên Nguyệt mân mê cây son trong tay" Dù sao em cũng chẳng để ý đến chiếc xe, mà mục đích của cô ta cũng không phải thỏi son này" 
Mạc Thiên Nhật Dạ cong môi cười, cô gái nhỏ này ngoài miệng nói tin anh, làm như mình đã nghĩ thông suốt nhưng trong lời nói lại hàm chứa sự ghen tuông. 
Buổi chiều Vương Cẩn Mai lái xe rời khỏi công ty, bỗng trông thấy Lý Thiên Nguyệt đang xách túi xách đi ngang qua quảng trường công ty. 
Cô ta ngừng xe lại khách sáo chào hỏi" Mạc Phu Nhân?" 
Lý Thiên Nguyệt nhìn về phía xe của cô ta" Xe của thư ký Vương đã sửa xong rồi à?" 
Vương Cẩn Mai khẽ cười, khách sáo nói" Hôm qua tôi đã điện kêu người đại lý xe tới.Không ngờ hiệu xuất làm việc của đại lý này lại tốt thật mới một hôm đã sửa xong xe" 
" Quả thật là rất tốt.Bây giờ đang là mùa mưa mà có thể sửa xe trong thời gian ngắn như vậy,chắc lần sau tôi phải ghé qua đại lý xe của cô mới được" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-trai-ngang-anh-yeu-em/2995804/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.