Đến xế chiều Lý Thiên Nguyệt mới có đủ sức lực để bước xuống giường.
Nhìn quanh căn phòng rồi cô chợt giương khóe môi một cách đầy chế giễu.
Cô đang tự chế giễu chính bản thân mình thật không hiểu tại sao cô lại có thể tự cho mình những giây phút hạnh phúc dấn thân vào cái gọi là "tình mặn nòng" với Mạc Thiên Nhật Dạ.
Cô mơ về nhiệm vụ mấy năm trước đột nhiên cô bừng tỉnh lại chợt hiểu mình đến đây giả làm Lý Thiên Nguyệt mang cho mình cái danh Mạc Thiếu Phu Nhân để làm gì.
Cô bước xuống giường đi chậm rãi vào phòng tắm.
Tắm rửa xong cô đi xuống lầu nhìn thấy Mạc Thiên Nhật Dạ từ ngoài đi vào trên tay là món chè lúc trước cô đã từng đòi anh mua.
Lý Thiên Nguyệt nhướn mày hỏi" Anh đi đâu vậy?"
Mạc Thiên Nhật Dạ đem chè lên trước mặt cô"Mua chè cho em, coi như bù đắp"
Lý Thiên Nguyệt hiểu hai chữ " bù đắp" này có ý gì liền liếc anh một cái đi vào phòng bếp.
Mạc Thiên Nhật Dạ nhẹ nhàng để chè vào bát đem lên bàn ăn.
" Em ăn đi rồi chúng ta đi dạo"
Bây giờ cũng còn sớm mà Mạc Thiên Nhật Dạ lại ăn tối rất trễ thói quen này đã từ lâu mà có nhưng bây giờ anh đã kết hôn với Lý Thiên Nguyệt không thể để vợ mình nhịn đói.
Lý Thiên Nguyệt gật gật đầu nhanh chóng ngồi xuống ăn.
Lâu lâu Lý Thiên Nguyệt lại vô thức đưa muỗng đến miệng Mạc Thiên Nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-trai-ngang-anh-yeu-em/2995783/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.