Lý Thiên Nguyệt không nói gì, Mạc Thiên Nhật Dạ nắm tay Lý Thiên Nguyệt khớp tay dán chặt vào nhau hỏi" Đêm nay em thật sự muốn ở lại đây à?" 
Lý Thiên Nguyệt đưa mắt nhìn Mạc Thiên Nhật Dạ nói" Cũng được mà, ở đây rộng rãi không khí cũng tốt với lại chúng ta đến đây không phải là để thăm ba mẹ sao?Ở lại một đêm cũng rất bình thường.Với lại mẹ cũng rất yêu quý em ở lại đây em cũng không cảm thấy không thoải mái." Cô biết Mạc Thiên Nhật Dạ lo cho cảm xúc của Lý Thiên Nguyệt, nhưng cô đâu phải là cô gái yếu đuối bị người ta nói khích một câu liền không vui đâu. 
Lý Thiên Nguyệt xoay người lại dựa vào ban công, mái tóc tung bay trong gió, Mạc Thiên Nhật Dạ tiến lại gần ôm cô vào trong lòng. 
Mạc Thiên Nhật Dạ cười, nói" Vậy chúng ta ở dây một hôm, ngày mai đi nhá?" 
" Vâng" 
Trời rất nhanh tối, lúc Lý Thiên Nguyệt và Mạc Thiên Nhật Dạ xuống lầu phát hiện ông cụ Tô và Tô Thiên Di vẫn còn đóng đinh ngồi trên bàn không có ý định ra về.Mạc Thanh Quân cùng ông cụ Tô uống rượu, còn Tô Thiên Di ngồi kế bên thì rót rượu không khí hòa hợp không giống như không khí cung đấu như lúc nãy. 
Vừa nhìn thấy Lý Thiên Nguyệt, Diệp Hề Lam liền chạy tới hào hứng hỏi" Con dâu, con thật sự có thai sao?" 
Lý Thiên Nguyệt đứng hình nhớ đến lời nói hùng hồn của Mạc Thiên Nhật Dạ lúc chiều cô chỉ muốn mắng đến ba đời tổ tông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-trai-ngang-anh-yeu-em/2995756/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.