Cả hai một trước một sau đi vào một căn phòng nằm tuốt bên trong khá xa với sảnh tiệc.
Đang bước đi thì đột nhiên đằng sau vang lên giọng nói của Mạc Thiên Nhật Dạ" Cảnh An Nhiên,anh thật sự muốn cô ấy đi gặp Cảnh Âu Tây? Sao anh không thử hỏi xem cô ấy thật sự muốn biết sự thật?"
Cảnh An Nhiên quay người lại nhìn Mạc Thiên Nhật Dạ nhếch nhẹ môi,khẽ nói" Mạc Thiên Nhật Dạ,anh đã biết tôi đưa Ánh Nguyệt đến đây là để làm gì thì mau ngậm mồm lại.Dù sao Ánh Nguyệt có muốn biết hay không cũng do cô ý quyết định.Tôi chỉ làm đúng theo nghĩa vụ tôi cần thực hiện"
Mạc Thiên Nhật Dạ cười khẩy,đôi mắt sâu thẳm nhìn Cảnh An Nhiên rồi bất giác quay sang khuôn mặt kiều diễm của Ánh Nguyệt nói" Nghĩa vụ? Cảnh An Nhiên anh không nên quá lạm dụng ngôn ngữ người Trung đấy.Đây đâu phải là làm những việc nên làm? Cảnh An Nhiên,tôi nhắc trước đừng đi quá giới hạn của anh,việc gì cô ấy muốn biết thì cần đợi anh chỉ dẫn à?"
Ánh Nguyệt thấy bầu không khí căn thẳng giữa hai người đàn ông.Nhìn Cảnh An Nhiên rồi lại nhìn sang Mạc Thiên Nhật Dạ.Sự khó hiểu đang ngập tràn trong lòng cô nhưng cô lại không dám hỏi.
Nghe cách gọi tên của Mạc Thiên Nhật Dạ dành cho Cảnh An Nhiên thì cũng nhận ra anh không được ưa tên này mà có vài phận địch ý rõ ràng.Có lẽ hai người đã quen biết nhau từ lâu.
Ánh Nguyệt không muốn tìm hiểu quá sâu chuyện này càng không muốn có quan hệ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-trai-ngang-anh-yeu-em/2995649/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.