Giọng nói vừa vang lên,Ánh Nguyệt nhíu mày quay người lại.Đứng trước mặc cô là Mạc Thiên Nhật Dạ lạnh lùng có chút uy nghiêm khiến người khác lo sợ.
Nhìn thấy anh chưa để Ánh Nguyệt cất tiếng thì Lý Nhật Trường ở đằng sau đã lên tiếng" Con....Nhật Dạ sao con đến đây?"
Dù Lý Nhật Trường biết cô và Mạc Thiên Nhật Dạ đã ly hôn nhưng vai vế Mạc Thiên Nhật Dạ cũng không lớn hơn ông.
Mạc Thiên Nhật Dạ lạnh lùng giương mắt nhìn cô,giọng nói trầm thấp vang lên" Ánh Nguyệt,em nói là mình không để ý đến người cha ruột của mình sao?Vậy thì còn đến đây để làm gì? Đừng lừa tôi với lí do tìm thân phận thật của Lý Thiên Nguyệt để che mắt người.Em thật sự không muốn biết thân phận thật của chính bản thân mình sao?"
Ánh Nguyệt nhíu mày nhìn anh không hiểu anh đến đây để hỏi chuyện gì,cô khẽ nói" Nhật Dạ,ý anh là gì đây? Không tin những gì tôi nói nên đến đây tranh luận?"
" Không phải đến đây tranh luận mà là đến đây cho em biết sự thật về thân phận thật của mình!"
Đôi mày cô khẽ nhíu chặt lại,dù khuôn mặt vô cảm nhưng cơ thể cô lại run lên,cô trầm thấp nói" Tôi không hiểu ý anh là gì.Nhật Dạ tôi không muốn biết thân phận của mình hay cả muốn biết điều không liên quan đến anh.Anh biết điều đó nhỉ?"
Mạc Thiên Nhật Dạ chợt cười nhìn qua Lý Nhật Trường nói" Thật ra năm đó người bắt cóc Ánh Nguyệt là Tăng Y Thư vợ của Cảnh Âu Tây cũng là ba ruột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-trai-ngang-anh-yeu-em/2995644/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.