Chưa đợi Lý Thiên Nguyệt lên tiếng Ánh Nguyệt đã cất lời" Bây giờ con bé sẽ chuyển đến ở cùng con,ba không cần lo lắng."
Lý Nhật Trường không hỏi gì thêm chầm chậm gật đầu.
Ở được một lúc thì Lý Thiên Nguyệt và cô đi ra về.
Lúc đầu Lý Thiên Nguyệt không chịu đến ở với cô vì sợ làm phiền cô nhưng bây giờ cô không thể cho Lý Thiên Nguyệt quay lại ở nơi đó được.Cô cũng đã biết đó chính là em gái ruột của mình càng không thể nào như thế được.
Cô cùng Lý Thiên Nguyệt đến trung tâm thương mại mua vài bộ quần áo cho Lý Thiên Nguyệt rồi đưa cô đến khu chung cư.
Vào trong Lý Thiên Nguyệt nhìn dáo dát rồi trầm tư ngồi vào chiếc ghế sô pha gần cửa ra vào" Mấy năm nay ở trong phòng giam riết rồi quên mất mình là người ở thời 4.0."
Ánh Nguyệt cười nhẹ nói" Cũng đúng thôi,ở ngoài vài hôm thì liền cảm thấy thân thuộc.Em ráng ở đây vài bữa.Chừng bào chị tìm được căn hộ tốt hơn liền chuyển sang đó.À mà em muốn ở riêng hay sống chung với chị?"
Lý Thiên Nguyệt nhìn cô,mỉm cười nói" Sống với chị đi.Có gì kiếm luôn người mới cho chị."
Ánh Nguyệt nghe vậy thì cười nhẹ nói" Bây giờ chị không có ý định yêu đường,đầu tiên là tạo dựng sự nghiệp trước."
***
Buổi chiều Ánh Nguyệt đến công ty có một số việc cần làm.
Ở nhà Lý Thiên Nguyệt buồn chán mà ngồi trên sô pha,nếu lúc này trong phòng giam cô cũng không làm gì nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-trai-ngang-anh-yeu-em/2995633/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.