5h sáng tôi mới thoát ra được khỏi xe của Thắng, chúng tôi cư nhiên ở trong xe cả đêm trời ạ!
Tôi chạy 1 mạch về phòng trọ, lúc về đến nơi thì trời cũng sáng rõ rồi, Long đi đi lại lại trước cửa phòng trọ tôi chứng tỏ anh đã ngủ ở phòng cả đêm.
Tôi chột dạ đi tới...cảm giác như mình đã làm 1 chuyện gì đó xấu xa lắm vậy?
Thấy tôi, Long đi nhanh tới.
- Hương, em đi đâu vậy cả đêm vậy?
Tôi bối rối không biết trả lời ra sao?
- ...
- anh xin lỗi, đêm qua anh say quá, anh không cố ý như vậy đâu....
- ...
- em không giận anh.....
Long đang nói chợt khựng lại, mắt anh nhìn chằm chằm vào cổ tôi, tôi hoảng lên đưa tay kéo áo nhưng không kịp nữa...
- đây là gì vậy?...
- em...em...
Ánh mắt anh lộ vẻ đau đớn.
- đêm qua cô đã đi đâu?
Tôi rơi nước mắt không giám nhìn anh...
- cô đã đi đâu hả?
Nhìn anh đau lòng tức giận, tôi quyết nhân cơ hội này khiến anh từ bỏ dứt điểm,
Nghĩ vậy tôi quả quyết nói.
- em đi ngủ với đàn ông đấy, anh thấy rồi còn gì?
- cô thà cự tuyệt tôi rồi đi ngủ với người khác ư? Tại sao cô có thể đối với tôi như vậy? Tại sao?
Long gần như hét lên.
- tại sao ư? Tại vì người ta có tiền...có rất nhiều tiền...còn anh...anh chẳng có gì cả.
" chát."
1 bạt tai giáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-thu-hai/1929634/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.