1 tuần sau, vết thương ở cổ tay tôi đã lành lại,hàng ngày Đào chăm sóc tôi rất tận tình, tôi ái ngại quá khi ăn không ở không nên xông xáo xuống bếp nấu nướng cùng Đào.
Đào:
- cô cứ để tôi làm, nếu không cậu chủ thấy sẽ không vui.
- tôi phụ chút cho nhanh mà, tôi ngồi không buồn lắm.
- cô tốt tính thiệt đó không như cô Yến? Mà cô với cậu chủ là sao vậy?
Tôi ngập ngừng không biết trả lời ra làm sao?
- .....
Đột nhiên 1 chiếc cốc thủy tinh bay thẳng tới chỗ tôi.
Đào kêu lên.
- cô Hương cẩn thận!
Tôi né kịp nên tránh được, Yến lù lù xuất hiện.
- con đĩ rẻ tiền...tại sao mày lại xuất hiện trong nhà tao?
Là Yến ném chiếc cốc đó.
Đào la lên.
- sao cô lại ném như thế nguy hiểm lắm.
- im miệng đi con nhà quê xấu xí, mày nghĩ mày là ai mà nói chuyện với tao?...còn mày?
Yến quắc mắt nhìn tôi.
- tại sao mày ở trong nhà tao?
Tôi nhìn khuôn mặt dữ tợn của Yến bất giác chân lùi lại, nếu có thể tôi muốn chạy đi ngay lập tức nhưng không thể...
- tôi....
Đào lên tiếng nói đỡ cho tôi.
- cô không về đây nên không biết thôi..là cậu chủ bảo cô ấy ở đây đó.
Yến vung tay tát Đào 1 cái thật mạnh.
- mày không đủ tư cách nói chuyện với tao.
Tôi định lên tiếng thì nghe Đào nói với Yến.
- ừ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-thu-hai/1929627/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.