"Đau không?"-Linh chạm nhẹ vào vết bầm trên mặt Phong.
"Em nghĩ đau không?"
Linh không nói không rằng, cô đột ngột rướn người lên, tay câu cổ anh kéo anh cuối xuống gần mình.
"Đừng phá nữa, không phải em bảo đói sao, phá như vậy làm sao anh nấu cho em ăn?"
"Sao lúc đó không tránh?"
Anh chỉ cười, rồi đẩy cô ra ngoài phòng khách-"Ra đây đợi anh làm xong rồi ăn!"
_____________________
"Con gái ta làm tốt lắm!"
Nguyệt Mỹ mỉm cười kiêu ngạo-"Phen này xem cô ta có chịu được hay không?"
Vừa lúc đó một tên đàn em vào báo cáo với Nguyệt Hoa.
"Thưa phu nhân, có một tên lạ mặt muốn gặp bà."
"Hắn có nói hắn tên gì không?"
"Thưa là không!"
"Vậy ta không tiếp!"
Tên đàn em đó nói tiếp-"Nhưng hắn nói hắn biết rõ về cô gái tên Tuyết Linh, hắn muốn hợp tác với bà."
Nguyệt Hoa ngẫm nghĩ một hồi cuối cùng cũng gật đầu đồng ý tiếp chuyện với kẻ lạ mặt kia.
"Chào Lưu phu nhân!"-Một tên nam nhân bước vào, trông hắn trạc tuổi Nguyệt Mỹ, con gái bà.
"Cậu nói cậu biết rõ về Lâm Tuyết Linh?"
"Phải! Rất rõ."
"Hừm! Tôi nghĩ phải có lý do gì đó cậu mới hợp tác với tôi chứ nhỉ?"
"Phu nhân quả thật rất tinh ý, dĩ nhiên phải có điều kiện trao đổi chứ."-Anh ta trả lời.
"Vậy điều kiện của cậu là gì? À mà điều kiện gì cũng được chỉ cần nó vừa sức với tôi, còn không thì sẽ không trao đổi gì hết và cũng không hợp tác."
Anh ta cười đầy ẩn ý-"Bà yên tâm, điều kiện của tôi cũng rất dễ."
"Vậy mau nói đi!"
"Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-sap-dat/3883262/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.