"Thằng nhãi chết tiệt! Dám cãi lời cha nó ư?" - Một người đàn ông ngồi quay lưng vào trong, bực tức đập tay lên bàn.
"Lão gia xin người đừng giận, hãy để cậu chủ ở đó một thời gian!" - Một người phụ nữ trung niên lên tiếng, nhằm xoa dịu sự nóng giận của người đàn ông kia.
Nhà Tuyết Linh
"Con mèo lười dậy đi!"
"Không!!"
Phong lôi cái mền ra khỏi người Linh. Nàng ta bực mình ngồi dậy "Anh làm gì vậy hả?"
"Không đi học à?"
"Không! Thất tình nên không đi!"
"Vậy đi chơi?"
Linh tỉnh ngủ khi nghe câu đó. Tên này đang tán tỉnh mình à hay có ý đồ? "Em nghĩ sao cũng được, tôi chỉ muốn đưa em ra ngoài khuây khoả một chút."-Phong vừa nhìn cũng biết cô nàng này nghĩ gì. Nhưng với anh cô có nghĩ như thế nào anh cũng chấp nhận.
Tại khu vui chơi giải trí
"Đưa tôi vào đây làm gì?" - Linh ngơ ngác hỏi.
Phong nhìn Linh rồi thở dài một cái. Nhỏ này chả lẽ đó giờ chưa vào khu vui chơi?
"Em có vào đây lần nào chưa vậy?"
"Có! Lúc tôi sáu bảy tuổi!" - Linh ngây ngô trả lời.
"Vậy em vào đây làm gì nói tôi nghe?"
"Đi vòng vòng."
"Có chơi cái gì không?"
"Không!"
Phong chỉ muốn đập đầu vào tường ngay lúc này. Nàng này vào khu vui chơi mà chỉ đi lòng vòng thôi ư? Mới nghe thôi đã cảm thấy 'tuổi thơ bất hạnh' rồi, không biết nhỏ còn cái gì không biết không nhỉ? Thôi thì lần này cho nhỏ vui chơi thoả thích vậy!
Nghĩ là làm, Phong kéo Linh chạy vọt vào trong khu vực trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-sap-dat/3883234/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.