Được thả rồi sao? Thật khó tin mà?!
Tôi vén mái tóc màu bạch kim qua một bên, tay thì đang hì hục kéo hành lí vào nhà. Nói là được thả tự do thật ra là giam lỏng và bằng chứng là ngôi nhà này đây. Nhưng vậy cũng tốt ít ra bọn họ sẽ không làm hại ba mẹ cô.
Bị đem đi làm chuột bạch thí nghiệm Linh còn được huấn luyện như một sát thủ. Tuy nhiên Linh không bao giờ nhận nhiệm vụ giết người.
Dọn dẹp nhà mới xong, trời cũng đã xế chiều. Tuyết Linh mệt mỏi ngã người xuống giường đánh một giấc.
Đại học Y dược thành phố cơ sở 1
Lang thang đi tìm cái phòng học mà Linh muốn phát điên lên, đã vậy mọi người còn nhìn cô với ánh mắt kỳ dị. Gì chứ?! Cô biết rõ mình kỳ dị nên không cần phải nhìn vậy đâu.
Ra rồi! Sau một hồi lết lên lầu 3 rồi đi lon ton khắp hành lang cuối cùng cô cũng thấy lớp học của mình.
Tuyết Linh vào lớp chọn một góc khuất cuối lớp để tránh bị để ý. Xong, cô rút tai phone đeo vào rồi úp mặt xuống bàn.
Từ từ lần lượt tất cả sinh viên cũng vào đầy đủ. Giáo viên dạy học cũng vào. Mở đầu là môn sinh và giáo viên dạy là một ông thầy già nua, Linh ngán ngẩm.
Ra về.
Lúc đang dọn dẹp tập vở Linh vô tình nhìn lên và thấy dáng người quen quen. Như linh cảm được gì đó, Linh vội vã dọn tập vở rồi vọt ra khỏi lớp.
Về nhà
Cái cảm giác khi ở một mình vừa tự do lại vừa cô đơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-sap-dat/3883228/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.