Lặng lẽ bước đến lang cang nơi Kỳ Phong đang đứng, gương mặt lạnh lẽo thường ngày thay vào là sự đau đớn.Cô xem a như người a trai, a lo lắng cho cô, luôn bên cạnh cô suốt thời gian qua, cô chỉ ngây thơ đơn giản nghĩ đó là tình cảm giữa a trai và e gái. Nhưng cô nào biết được vẻ mặt lạnh băng đó đã giấu đi tình cảm, sự yêu thương của Kỳ Phong dành cho cô vào trong lòng. Không khí im lặng bao trùm 2 người, rồi đột nhiên cô khẽ nói "Cảm ơn a đã luôn bên em nhé" nụ cười nhẹ vẫn nở trên môi cô càng làm Kỳ Phong nhói đau, cô cứ nói mãi mặc dù Phong không hề trả lời, rồi chợt Kỳ Phong ôm chặt lấy cô, cô bất ngờ nhưng cũng ôm lấy Phong như an ủi. Chợt cô thấy thứ gì đó thật lạ, thấm ướt vào vai cô, dường như Kỳ Phong đang khóc. Giọng nói lạnh lẽo giờ đây nghẹn ngào khiến cô cảm thấy mình thật tệ. Bàn tay nhỏ bé lau đi nước mắt trên khuôn mặt đẹp trai của Phong, đôi môi nhỏ bé vẫn mỉm cười, cô trêu chọc a"Kỳ Phong lạnh lùng đâu mất rồi, anh khóc thật xấu quá đi", a cảm thấy nơi lòng ngực như ngàn mũi dao đâm vào, nước mắt a cứ tuôn ra, trong lòng cô cũng xót xa khi người a trai mình yêu quý phải đau lòng, nhưng cô không cho phép mình yếu đuối............
Về Jin, tuy bên Lan nhưng a vẫn luôn nhớ đến cô, sự ra đi của cô cũng đồng nghĩa với việc tim a không còn nhịp đập. Hôm nay a lại nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-nghiet-nga/2463958/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.