Đầu tuần lúc nào xe cộ cũng tấp nập không tránh khỏi tắt đường nên tôi thường đi sớm. Ghé vào một cửa hàng gần nhà mua một ly cà phê và ít bánh mặn vậy đã trở thành một bữa sáng đầy năng lượng đối với tôi.
Tôi là Yên Hạ, một cái tên nghe có vẻ rất bình yên phải không!? Ở thời điểm hiện tại tuy là phái nữ nhưng tôi đã có gần như hầu hết mọi thứ như sự nghiệp, kinh tế, sự hiểu biết và...tình yêu. Nhưng trong sâu thẩm tôi luôn bất an với tình yêu mà mình đang có. Anh ấy là Huỳnh Lâm - một người học cao và có hiểu biết, chắc có lẻ trong 5 năm yêu nhau chúng tôi đã yêu xa đến tận 3 năm nên tình yêu ít nhiều gì cũng vơi dần theo thời gian. Và chỉ còn một vài ngày nữa là anh đã chính thức quay về nước sau 3 năm dài công tác và yêu xa. Tôi chỉ mong rằng sau khi về nước chúng tôi sẽ lại như xưa không còn bất an như 3 năm yêu xa nữa.
Sau khi lấy bánh và café chuẩn bị rời đi thì điện thoại của tôi reo lên, lấy ra xem thì thấy đứa em họ của mình Trần Hạo đang gọi đến tôi liền bắt máy: "Chị nghe đây, em lại gây rắc rối gì rồi sao?".
Đứa em này của tôi dù đã lớn nhưng vẫn rất thích gây rắc rồi kiếm người chị này để giải quyết mà không dám gọi về nhà cho ba me. Không biết đến khi nó lập gia đình có chăm sóc được cho con gái nhà người ta hay không đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-khong-the-dua/2823827/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.