"Yên Hạ, hẹn gặp lại", Nhìn theo bóng lưng cô rời đi quả thật trong vô thức anh đã nói như vậy.
Cuộc gặp hôm nay dù tình cờ hay sao đi nữa thì anh nhất định sẽ theo đuổi cô tới cùng. Cảm giác muốn theo đuổi một người đã lâu lắm rồi anh chưa có anh sắp quên mất nó như thế nào rồi. Nhất Phàm nhớ lại lần cuối mình có cảm giác này chắc cũng phải hơn mười năm về trước. Vào năm cuối cấp 3 anh có để ý tới một cô gái dù rất thích cô gái đó nhưng anh chỉ để trong lòng không nói ra. Và sau này vì tập đoàn gặp phải khó khăn nên anh tập trung vào công việc không có thời gian để suy nghĩ tới. Nhưng cảm giác, tình thế bây giờ và lúc trước đã khác dù có xảy ra vấn đề gì đi nữa anh cũng phải chinh phục được cô và mọi người cũng phải biết được điều đó.
Nhìn cô đi xa khuất tầm mắt anh cũng chưa vội rời đi, anh cuối xuống nhặt một bông hoa nhìn nó thật chăm chú, thỉnh thoảng còn mỉm cười. Quả nhiên tình yêu có thể làm con người ta thay đổi sắc thái 180 độ.
Phía xa xa Bác Lý đã thấy được cuộc gặp gỡ của anh và cô, thấy anh đứng thẫn thờ đôi khi còn mỉm cười ông liền cười tủm tỉm mà đi báo tin.
"Lão gia, thật sự thành công rồi, tôi đã thấy cậu chủ và một cô gái đứng nói chuyện có vẻ rất thân thiết", Bác Lý tường thuật lại những gì mình đã thấy cho ông nội Vương nghe.
"Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-khong-the-dua/2823816/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.