Cô đang lúi húi chọn chọn lựa lựa quần áo cho anh mặc chuẩn bị đi làm. Giờ đây cô đã thật sự giống 1 người vợ đảm đang rồi. Nếu như trước kia thì đừng hòng, cô sẽ lạnh lùng tuyên bố: "Tự đi mà làm, anh không có tay hay sao?" À thì thật ra đó chỉ là tưởng tượng của cô khi cô thậm chí còn chưa có người yêu thôi. Đúng là giữa những gì vẽ ra trong đầu với thực tế khác nhau 1 trời 1 vực.
Anh đứng dựa người vào tường ngắm nhìn cô. Được cô chăm sóc tận tình từ việc ăn uống đến từng bộ đồ mặc trên người thật là hạnh phúc. Anh không muốn mất đi niềm hạnh phúc này.
Lặng lẽ quan sát cô thêm 1 lúc nữa để tránh cho cô phải mất công, anh bảo:
- Không cần lựa đồ cho anh nữa đâu!
Cô nhìn anh hỏi với vẻ mặt đầy ngạc nhiên:
- Sao lại không cần?
Chồng cô là 1 người ăn mặc rất chỉn chu, mỗi lần đi làm anh đều chuẩn bị đồ để mặc rất kĩ càng, lắm lúc nhìn anh lên đồ cô còn tưởng anh định đi dự yến tiệc. Vậy mà anh lại vừa bảo không cần cô chọn đồ. Tuy bộ quần áo anh đang mặc trên người có lịch sự đến đâu thì cũng vẫn chỉ để mặc ở nhà thôi.
- Anh không đi làm nữa! - Vừa nói anh vừa tiến lại gần ôm chặt lấy cô.
Có đôi chút hoang mang, cô nói ra nghi ngờ của mình dù chẳng mấy tin là nó đúng:
- Anh không đi làm để ở nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-hay-loi-dinh-menh/2820988/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.